Nhưng nhìn người anh trai trước mắt, không chỉ không tin lời cô nói, mà còn không muốn rời khỏi nơi này, Giang Đồng dao động.
Dường như, anh ấy còn có thứ gì đó quan trọng hơn.
Cô không phải là trọng tâm cuộc sống của anh ấy, anh ấy cũng không còn sống vì cô nữa.
Anh ấy yêu sâu đậm mảnh đất dưới chân mình, dựa dẫm vào con người nơi đây, tận hưởng và biết ơn cuộc sống tốt đẹp nơi này.
Anh ấy sẽ không vì cô mà từ bỏ tất cả mọi thứ ở đây.
Giang Đồng vừa hoang mang vừa tức giận.
Cô nhẫn nhịn, cho đến khi không thể nhịn được nữa, mạnh tay đẩy Giang Dữ một cái:
"Em hận anh!"
Giang Dữ bị cô đẩy loạng quạng, lùi lại hai bước: "Đồng-"
Giang Đồng quay đầu nhìn anh, hai đồng tử trong nháy mắt bắt đầu phân tách, hơi thở của cái chết ập đến.
Giang Dữ cứng đờ tại chỗ, chỉ cảm thấy toàn thân máu như đang chảy ngược.
Giang Đồng đẩy anh ra rồi chạy ra khỏi Đào Dương, chạy đến con hẻm bỏ hoang quen thuộc, nhìn thấy Họa Bì mà cô ghét.
Họa Bì không biết lại từ đâu kiếm được một người phụ nữ, sau khi gϊếŧ chết và ăn thịt, nhặt đôi giày của xác chết lên, đưa bàn chân trắng nõn, hoàn mỹ không tì vết của mình vào thử, sau đó lộ ra vẻ mặt vui mừng:
"Vừa khít!"
Cô ta ngẩng khuôn mặt tuyệt mỹ lên nhìn Giang Đồng:
"Xem ra anh trai loài người của cô đã làm cô thất vọng rồi, tôi nói đúng không?"
Giang Đồng không nói gì, nhìn chằm chằm cô ta.
Họa Bì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847961/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.