Khu trưởng coi trọng bọn họ! Không làm việc chăm chỉ thì thật có lỗi với sự coi trọng của khu trưởng! Làm thôi, xông lên. ...
Tô Đào trở về Đào Dương không lâu, Tiêu Văn Vỹ liền đến mời cô tối nay đi quẩy xuyên đêm.
Tối nay bọn họ định tổ chức một bữa tiệc trên mặt nước, Tiêu Văn Vỹ đã gọi điện cho mấy cô bạn thân của cô ấy đến tham gia, sẽ rất náo nhiệt.
Tô Đào xua tay từ chối: "Không đi không đi, bây giờ tôi không chịu nổi thức đêm, ngủ cũng không đủ giấc, mọi người tự vui vẻ đi, sau này cũng không cần gọi tôi nữa, tôi phải giữ vững tinh thần phấn đấu gian khổ."
Tiêu Văn Vỹ có chút thất vọng: "Tôi thấy cô đánh bài rất giỏi, tôi thích chơi với người thông minh, thú vị."
Tô Đào: "Khen tôi, tôi cũng không đi."
"Nói thật lòng đấy, tôi hiếm khi thấy ai chơi board game dạy một lần là biết, thậm chí còn có thể sống sót đến cuối cùng trở thành người chiến thắng, tôi còn nghe nói cô chuẩn bị tiếp quản các khu của Đông Dương, cô hôm nay còn chưa đến mười chín tuổi đúng không... Tô Đào, cô thật sự rất thông minh, cô rất thích hợp làm con của nhà họ Tiêu, chắc chắn có thể tranh giành được nhiều tài sản nhất."
Tô Đào kinh hãi vô cùng: "Nửa câu sau không cần thiết."
Tiêu Văn Vỹ nghĩ lại cũng đúng, có bản lĩnh này tự mình ra ngoài cũng có thể kiếm được một sự nghiệp, không cần phải tranh giành.
"Thôi được rồi, à đúng rồi, biệt thự của tôi có vài chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847921/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.