Đồ nhà quê vẫn là đồ nhà quê.
Lôi Hành có biết mình thích một đứa nhà quê như vậy không? Sở Nguyệt có chút nghi ngờ ánh mắt nhìn người của mình, Lôi Hành không giống người không có mắt nhìn như vậy.
Tô Đào nhìn cô ta từ đầu đến chân, ánh mắt chán ghét suýt chút nữa khiến Sở Nguyệt nhảy dựng lên.
Còn chưa kịp nhảy, Tô Đào đã chỉ vào đồ ăn trong đĩa của cô ta nói:
"Cái này là bánh bao rau cải, vị ngon nhưng hơi nhiều dầu mỡ, chỉ có người bụng không có mỡ mới thích ăn."
"Xúc xích này vỏ hơi cứng, cộng thêm bánh mì càng cứng hơn, đương nhiên, những người chưa từng ăn như các người chắc chắn sẽ không chê, còn có thể rèn luyện cơ nhai."
"Còn cơm rang này, vốn là cơm trắng với cà chua xào trứng và sườn heo, đầu bếp thần kỳ của Tân Đô lại xào chung thành một nồi lớn như cho heo ăn, thấy cô múc nhiều như vậy, chắc là rất thích ăn."
Mỗi câu cô nói ra, mặt Sở Nguyệt lại đen thêm ba phần.
Tiêu Tinh phì cười thành tiếng:
"Cô nhóc miệng lưỡi cũng lợi hại đấy, Sở đội, biết đâu Lôi đội trưởng đã dẫn cô ta đi ăn những thứ này rồi, đừng cứ bám lấy chuyện này nữa."
Mặt Sở Nguyệt càng khó coi hơn.
Tô Đào nhìn về phía Tiêu Tinh: "Xin lỗi, tôi đính chính lại, là tôi dẫn Lôi Hành đi ăn, không phải anh ấy dẫn tôi."
Nói xong cũng mặc kệ sắc mặt của Tiêu Tinh như thế nào, quay đầu tiếp tục nói với Sở Nguyệt:
"Tôi đối với Lôi Hành không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847787/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.