"Xin lỗi cô ấy!"
Sở Nguyệt trừng lớn mắt: "Dựa vào cái gì?"
Cô ta là tiểu thư cưng của Sở gia, từ nhỏ đến lớn, chỉ có người khác xin lỗi cô ta, không có đạo lý cô ta phải cúi đầu trước! Lôi Hành nói: "Dựa vào việc cô ăn nói lung tung, mở miệng ra là phun nước bẩn vào người ta!"
Sở Nguyệt cảm thấy buồn cười:
"Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Con nhỏ này có chỗ nào có thể thu hút anh? Trông cũng không xinh đẹp kinh diễm, dáng người cũng không được, tôi còn nghi ngờ có phải chưa thành niên không, không dùng chút thủ đoạn thì có thể câu được anh đến ăn cơm với nó sao?!"
Tô Đào bị cô ta nói đến mức cúi đầu nhìn b* ng*c nhỏ của mình, lại nhìn sang b* ng*c đồ sộ của Sở Nguyệt.
Đột nhiên sắc mặt thay đổi.
Bị sỉ nhục rồi!
Tô Đào chỉ vào cô ta: "Nhân thân công kích quá đáng rồi! Cô muốn theo đuổi Lôi Hành thì cứ theo đuổi Lôi Hành, đừng lôi tôi vào! Nào nào nào, phòng bao nhường cho cô."
Nói xong cô quay người bỏ đi.
Lôi Hành muốn đuổi theo cô, Tô Đào phẩy tay nói: "Thời thiếu tướng đang đợi tôi ở dưới lầu, hai người cứ trò chuyện đi."
Bước chân của Lôi Hành đột nhiên dừng lại.
Sở Nguyệt vẫn đang nhảy dựng lên: "Con nhỏ này cô có ý gì?! Nhường cho tôi?! Tôi cần cô nhường sao?"
Lôi Hành nhịn không được muốn đánh phụ nữ:
"Sở Nguyệt, tôi cảnh cáo cô lần cuối cùng, tránh xa cuộc sống của tôi ra! Tôi không quan tâm cô họ Sở hay không, chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847763/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.