Gϊếŧ người là việc mà Lôi Hành giỏi nhất, giải quyết mà không hề có gánh nặng tâm lý.
Tô Đào nhìn thi thể người đàn ông, có chút ngưng trệ, chết nhanh như vậy có hơi hời cho hắn ta rồi.
Lôi Hành hỏi: "Còn người phụ nữ kia thì sao?"
Tô Đào nói: "Cứ giữ lại đã, nếu địa chỉ sai, cô ta còn có chút tác dụng."
Cuối cùng Lôi Hành gọi Hỏa Xà đến, dùng một ngọn lửa thiêu thi thể người đàn ông thành tro bụi, không để lại chút dấu vết nào.
Tô Đào quyết định sau khi Hội nghị Liên minh kết thúc, sẽ để Từ Kỳ dẫn người đến phương Bắc mang thi thể của Giang Đồng về.
Cô đã hứa với Giang Dữ, dù thế nào cũng sẽ tìm được em gái của anh.
Cô nghe thấy Giang Dữ nói trong bóng tối: "Tôi không tin cô ấy đã chết."
Tô Đào không biết trả lời thế nào.
"Tôi muốn đích thân đi tìm cô ấy, có được không?"
Tô Đào thở dài: "Cậu muốn đi thì tôi đương nhiên đồng ý, nhưng cậu phải chuẩn bị tâm lý."
Hai người kia không cần thiết phải nói dối, đều đã nhìn thấy thi thể của Giang Đồng, khả năng còn sống thật sự không lớn.
Giang Dữ im lặng hồi lâu mới run giọng nói: "Tôi biết."
"Vậy được, đến lúc đó cậu đi cùng Từ Kỳ bọn họ đi, bên tôi cậu không cần lo lắng."
Nói không lo lắng là giả, ở chung lâu như vậy, Giang Dữ từ lúc đầu coi việc bảo vệ cô là nhiệm vụ, bây giờ đã coi cô như bạn bè, thậm chí là em gái, làm sao có thể không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847750/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.