Giang Vũ đấm một cú vào mặt tên kia, mắt đỏ hoe: "Ngươi nói bậy!"
Tô Đào thót tim.
Tống Việt Bân lo lắng nói: "Ngươi này! Trước đây không phải nói với ta con bé kia chạy mất rồi sao! Bây giờ sao lại nói không còn nữa."
Tên kia bị Giang Vũ đánh rụng một cái răng, trong miệng phun ra máu.
Vợ hắn ta vừa khóc vừa bò tới túm lấy ống quần Giang Vũ nói:
"Chồng tôi không lừa anh, lúc đó con bé đúng là chạy mất rồi, chúng tôi đã đi tìm mấy lần đều không tìm thấy, lần cuối cùng đi tìm thì có người nói với chúng tôi là nhìn thấy thi thể của con bé đang bị tang thi ăn thịt..."
Giang Vũ run rẩy, cảm xúc dần mất kiểm soát, lưỡng lự ở bờ vực gϊếŧ người.
Thời Tử Tấn nắm lấy cánh tay hắn ta, nghiêm túc lắc đầu với hắn ta.
Giang Vũ buông tên kia ra, nhanh chóng đứng dậy xoay người đi sang một bên hít thở sâu, hơi thở ra cũng run rẩy.
Lôi Hành đi tới nhét một điếu thuốc vào miệng hắn ta, còn tự tay châm lửa cho hắn ta: "Hút một điếu đi, đợi hỏi rõ ràng rồi gϊếŧ cũng chưa muộn."
Tống Việt Bân đi lên đá tên kia một cái, vừa tức vừa giận:
"Lừa ta?! Lúc đó các ngươi nói với ta là người còn sống, chuyện cụ thể phải nói với người nhà của con bé, ta thật sự tin lời các ngươi nói! Vất vả xa xôi như vậy đưa các ngươi đến đây, các ngươi lại đùa giỡn ta?!"
Tên kia nhổ ra một ngụm máu không nói gì.
Người phụ nữ ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847748/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.