Tô Đào hít sâu một hơi: "Không sao, đợi khi mọi người đến Bàn Liễu Sơn tôi sẽ bảo kinh lý Tiền đến tiếp nhận, nhất định phải giúp tôi canh chừng hai tên buôn người đó."
"Cô yên tâm, chỉ cần đội xe của chúng tôi không gặp bất trắc trên đường, nhất định sẽ mang người đến cho cô."
Nói xong, Tống Việt Bân lại có chút ngại ngùng nói:
"Mọi người đi Tân Đô là để tham gia Hội nghị Liên minh đúng không?"
Tô Đào nhạy bén nhận ra anh ta có việc muốn nhờ, chủ động nói:
"Đúng vậy, đội trưởng Tống cần tôi giúp gì sao?"
"Đội "Vượt Lĩnh" chúng tôi cũng không có tiếng tăm gì, hàng năm đăng ký đều không được phê duyệt suất, cho nên đến lúc đó muốn nhờ Bà chủ Tô giúp để ý, nếu có con nào phù hợp thì mua trước."
Tô Đào nghĩ nghĩ: "Ngân sách của các anh là bao nhiêu?"
Tống Việt Bân nghĩ đến thân phận của vị phu nhân kia, nghiến răng nói: "600 vạn tiền liên bang."
Tô Đào hít hà một tiếng: "Các anh thật sự chịu chi."
Cô thật sự không thể tưởng tượng được chó mèo gì mà có thể đáng giá như vậy.
Tô Đào hoàn toàn không nghĩ đến ba con ở nhà mình, đối với cô mà nói, Hắc Chi Ma, Bạch Chi Ma và Tuyết Đao đều là người nhà của cô, căn bản không thể dùng tiền bạc để đo lường.
Tống Việt Bân coi cô là bạn, cũng không giấu giếm, thẳng thắn nói:
"Không còn cách nào, chồng của vị phu nhân kia quản lý muối ở ven biển, muối là nhu yếu phẩm, đừng nói là người thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847717/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.