Cố Minh Trì xoay người bỏ đi.
Bước chân còn rất lớn, ba bước thành hai bước lên xe bên cạnh,"rầm" một tiếng đóng cửa xe.
Toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi, dứt khoát lưu loát, không hề nhìn Tô Đào lấy một cái.
Tô Đào cũng không đuổi theo, nhìn theo bóng lưng cứng nhắc của anh.
Cửa xe vừa đóng, người lái xe nhanh trí liền đạp ga phóng đi.
Hầu quản gia đứng tại chỗ há hốc mồm không khép lại được.
Đây là bỏ mặc anh ta xử lý cục diện rối rắm này sao? Anh cứng nhắc quay đầu nhìn Tô Đào, cười gượng gạo: "Bà chủ Tô."
Tô Đào: "Anh nhận ra tôi?"
Hầu quản gia thầm nghĩ khu Đông này ai mà không biết cô, nhạc chuông điện thoại của cô ở chỗ Cố lão đại còn khác với người khác.
Nhưng ngoài mặt anh vẫn nghiêm túc nói:
"Bà chủ Tô hợp tác với Cố lão đại nhà chúng tôi đã lâu, đã giải quyết khủng hoảng nước cho khu Đông chúng tôi, nếu tôi không nhận ra cô mới là tội lỗi."
Tô Đào gật đầu, bắt đầu hỏi tội: "Nói đi, Trọng Cao Dật là chuyện gì vậy?"
Hầu quản gia cuống cuồng, ậm ừ vài tiếng:
"Chính là tối qua... ừm... tôi, đúng rồi! Là tôi tự mình mời anh ấy ra ngoài tụ tập một chút, ôn lại chuyện cũ."
Tô Đào hỏi: "Ôn lại chuyện cũ cần phải lén lút đưa người ta về sao?"
Hầu quản gia vắt óc suy nghĩ: "Không phải là do anh ấy uống say tối qua sao, chúng tôi sợ Trang tiểu thư có ý kiến, cho nên..."
Tô Đào gật đầu, bịa chuyện cũng có căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847683/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.