Cô ta tặng dâu tây cho Tô Đào là muốn cho cô biết, Giang Cẩm Vi cô ta bây giờ đã có thể ăn được những thứ tốt đẹp này rồi!
Tô Đào đáp lễ bằng hai giỏ dâu tây còn tốt hơn cả dâu của cô ta là có ý gì? Giang Cẩm Vi chỉ cảm thấy hai giỏ dâu tây này khiến cảm giác ưu việt mà cô ta vất vả lắm mới tìm lại được bị giẫm đạp tan nát.
Cô ta phải năn nỉ Nhĩ Thành rất lâu mới xin được dâu tây, không ngờ Tô Đào lại chẳng coi ra gì, còn tặng lại cô ta thêm một giỏ.
Đào Dương bây giờ ngay cả dâu tây trắng cũng có thể mua dễ dàng như vậy sao?
Lý Liên Dung cảm thấy cô ta có chút vô lý:
"Em gái con đã tặng quà tới nhận lỗi rồi, sao con còn... không tha thứ."
Giang Cẩm Vi giận dữ nhìn bà ta: "Mẹ! Bây giờ mẹ cũng đứng về phía Tô Đào rồi sao? Là ai đã bỏ rơi hai người, lại là ai đã quay về lúc hai người khó khăn nhất để kéo hai người ra khỏi vũng bùn?! Bây giờ mẹ lại bênh vực cô ta sao? Hả?!"
Lý Liên Dung á khẩu không nói được gì.
Đường Đậu mυ"ŧ ngón tay, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào giỏ dâu tây trên bàn, muốn ăn nhưng không dám đưa tay, chỉ biết mím môi thút thít vài tiếng.
Giang Cẩm Vi càng tức giận hơn, vung tay hất đổ hai giỏ dâu tây trên bàn, giẫm nát bét:
"Không ai được ăn!"
Lý Liên Dung cùng mấy người khác đều kinh ngạc.
Đường Đậu cũng ngẩn người, cúi đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847669/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.