Liễu Phán Phán cũng ngây người vài giây, rồi bật cười khúc khích: "Bà chủ Tô làm sao vậy?"
Mai lão quan tâm nhìn Tô Đào, nghĩ rằng cô đang nhớ bố mẹ, nhưng nghĩ lại người nhà họ Tô... lại thấy không đúng lắm.
Tô Đào với vẻ mặt nghiêm trọng nắm lấy tay Liễu Phán Phán, muốn "xem" lại cảnh tượng vừa rồi.
Nhưng lần này dị năng của cô không nể mặt cô, không có phản ứng gì.
Thấy vậy, Liễu Phán Phán cũng thôi cười, lo lắng muốn hỏi gì đó thì nghe Tô Đào hỏi với vẻ nghi hoặc:
"Chị... đã từng gặp Cốt Dực?"
Liễu Phán Phán không hiểu: "Cái gì?"
Tô Đào lập tức im lặng suy nghĩ.
Cô đã "nhìn thấy" Cốt Dực.
Nó dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều, ngoại hình không còn giống thiếu niên mà là thanh niên, nhưng vẫn không thay đổi là đôi cánh màu đỏ máu và đôi mắt kỳ dị.
Cô "nhìn thấy" nó đâm gai xương vào ngực Liễu Phán Phán.
Liễu Phán Phán trợn mắt, từ từ gục xuống, môi mấp máy, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng không phát ra tiếng.
Cốt Dực lạnh lùng nhìn chị, đợi đến khi chị tắt thở mới ôm chị lên, chậm rãi nói một câu kinh hoàng:
"Mẹ, như vậy mẹ sẽ không bỏ rơi con nữa."
Tô Đào nhắm mắt lại, nhìn Liễu Phán Phán đang sống sờ sờ trước mặt, trong lòng mơ hồ có một suy đoán đáng sợ.
Cô cụp mắt xuống, lông mi run rẩy theo hơi thở gấp gáp.
Thấy cô như vậy, Liễu Phán Phán càng thêm sợ hãi, đứng bên cạnh bất lực.
Mai lão chưa từng thấy Tô Đào như vậy, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847667/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.