Khâu cục trưởng kêu oan: "Bà cô của tôi ơi, họ là quân đội, cống hiến lớn như vậy ai dám nói sau lưng, hơn nữa dù là Thời Tử Tấn hay Bùi Đông, họ cũng không phải lúc nào cũng ở Đào Dương, phần lớn thời gian hoặc là ở bên ngoài, hoặc là canh gác thành phố."
Đào Tuyết không để ý đến ông, tự mình buồn bã.
Cô ấy đường đường là vợ của cục trưởng Đông Dương, vậy mà còn không bằng y tá nhỏ của Viện Y tế Phụ sản, nghĩ mà thấy tủi thân. ...
Tô Đào hoàn toàn không ngờ hành động của mình lại có thể gây ra mâu thuẫn gia đình của nhà cục trưởng.
Cô đang vui mừng vì lần này khách hàng đến mua vật tư rất hào phóng, có ba người trực tiếp nộp tám viên tinh hạch để trở thành hội viên, còn có hai người nộp ba viên tinh hạch để mua gói tháng.
Họ đều đến cùng nhau, nộp cùng nhau, khiến Tô Đào trong tay lập tức có thêm ba mươi viên tinh hạch.
Vài vị khách hàng cũng trở về với hàng hóa chất đầy, không chỉ mua được số lượng lớn lương thực và nước, còn có nhiên liệu, khi đi khí thế khá hoành tráng, khiến Cố Minh Trì ở tận khu Đông cũng nghe được tin tức.
Anh ta đăng nhập vào trang web của Đào Dương, xem trang mua vật tư rất lâu, kìm nén sự thôi thúc muốn đặt hàng, đóng lại rồi hỏi Hồi Tố: "Chuyện thuê đất thế nào rồi?"
Hồi Tố khó xử nói: "Bà chủ Tô nói gần đây sẽ không cho thuê đất ra ngoài nữa, còn về lý do, tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847656/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.