Bên Giang Cẩm Vi, cô vừa cúp máy, bên tai liền vang lên giọng nói trầm thấp của Trác Nhĩ Thành: "Em gái cô ở Đào Dương? Sao không nghe cô nhắc đến?"
Giang Cẩm Vi lập tức tươi cười đi đến: "Anh yêu, anh về rồi."
Trác Nhĩ Thành ừ một tiếng, nhìn cô chờ cô trả lời câu hỏi của mình.
Giang Cẩm Vi tuy đã theo anh ta được nửa năm, nhưng vẫn có chút sợ anh ta, thấy vậy liền vội vàng đáp: "Là thế này, nhà chúng em với nó quan hệ không tốt, lâu rồi không gặp, nên em cũng không nhớ ra để nói."
Trác Nhĩ Thành im lặng một lúc, hỏi: "Tại sao quan hệ không tốt?"
Giang Cẩm Vi không biết tại sao đột nhiên cảm thấy anh ta hình như không vui, liền nuốt nước bọt nói: "Là thế này, nó ở Đào Dương bám được cành cao, vì thế không tiếc vứt bỏ Đường Đậu cho mẹ em nuôi, còn cắt đứt quan hệ với chúng em, cả nhà em đều thấy nó vô lương tâm, đương nhiên không muốn liên lạc nhiều làm mặt dày."
Trác Nhĩ Thành dường như lại hứng thú: "Bám được người nào ở Đào Dương?"
Giang Cẩm Vi ấp úng: "... Hình như là người của quân đội, quân hàm chắc cũng không thấp."
Trác Nhĩ Thành đang lo không tiếp xúc được với người của Đào Dương, con cáo già ở Đông Dương khi đối mặt với anh ta rất cảnh giác, không moi được chút thông tin nào về Đào Dương.
Vì vậy, anh ta cười nói với Giang Cẩm Vi: "Chị em ruột còn gì mà giận qua đêm, nó còn nhỏ làm chút chuyện sai, cô làm chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847653/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.