Nếu thật sự có rắc rối, cô cũng sẽ ưu tiên tát lại, sau đó chạy trốn, lôi Lôi Hành xuống nước thì có chút không được.
"Đúng vậy."
Tô Đào gật đầu: "Vậy các anh chú ý an toàn."
Sáng sớm hôm sau, Báo Đồ liền xuất phát, Thần Dương như lần trước vẫn cứ đòi đi theo, cuối cùng vẫn là ăn một mông bụi của đoàn xe Báo Đồ.
Xe đã chạy mất tăm mất tích, cậu bé vẫn đứng im tại chỗ, mắt đỏ hoe nhìn theo.
Trang Uyển hận không thể đá cậu bé một cái, cho cậu bé biết thế giới bên ngoài hiểm ác.
Thần Dương dễ chịu hơn nhiều, mắt đỏ hoe ngẩng đầu nhìn mẹ.
Trang Uyển miễn cưỡng gật đầu.
Dỗ thằng con trời đánh đi, Trang Uyển thở dài: "Cứ như cậu ta, tôi cũng không yên tâm đi tham gia hội nghị, lỡ tôi chưa về mà cậu ta đã chạy đến nơi nào cách đây ngàn dặm rồi."
Tiền Lâm lập tức nói: "Tôi trông chừng cậu ta cho, chị cứ yên tâm đi."
Ngay sau đó, Tô Đào liền đưa hai thư mời cho cô: "Có lẽ cô cũng không giúp được gì đâu, đến lúc đó để Mai lão sư và Vân Lam trông chừng Thần Dương đi, cô với Ngô Chấn, đi cùng chúng tôi tham gia hội nghị."
Tiền Lâm không thể tin được: "Lấy đâu ra vậy?"
Không phải nói suất tham gia hội nghị rất quý giá sao, sao sếp nhà bọn họ lúc thì thêm ba suất, lúc thì thêm hai suất.
Tô Đào liền nói rõ ràng về nguyên nhân.
Tiền Lâm mừng rỡ: "Cảm ơn sếp, cũng cảm ơn đội trưởng Lôi, đến lúc đó tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847650/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.