Quà? "Chắc là cáo chúc tết gà đây." Trang Uyển châm chọc nói.
Lần trước Tô Chính Lam đến nói những lời đó, sau đó bọn họ đều biết cả rồi.
Vừa đạo đức giả, vừa lòng dạ tiểu nhân, suy đoán sếp của họ là dựa hơi đàn ông mà lên.
Mạnh Tiểu Bác tuy ngốc, nhưng không hề ngu, nói hớt hải:
"Sếp, chị cứ ra lệnh, tôi lập tức xuống đuổi anh ta đi."
Tô Đào xua tay, không để tâm đến chuyện này:
"Vậy anh đi đi, à, cũng không cần phải giải thích với anh ta, phí lời."
Nhận được lệnh, Mạnh Tiểu Bác hùng hổ đi ra ngoài, đến cửa liền đuổi Tô Chính Lam ra xa, còn trừng mắt cảnh cáo:
"Anh đừng đến nữa, không có công việc phù hợp với anh, Tô lão... Tô tiểu thư cũng không thèm quà của anh."
Tô Chính Lam bị anh đẩy một cái, nhớ lại trước đây bị đuổi ra cửa nhiều lần, lại nghĩ đến những bất công và sỉ nhục mình phải chịu ở cổng Đào Dương này, trong lòng dâng lên một cơn tức giận.
Anh ta vậy mà đẩy lại Mạnh Tiểu Bác một cái, tuy không đẩy được, nhưng giọng điệu rất chắc chắn:
"Tôi khuyên anh tốt nhất đừng chọc tôi, vừa nãy quên nói với anh rồi, chị cả tôi đã trở về, anh biết anh rể hiện tại của tôi là ai không, là nhân vật số hai của căn cứ Tân Đô lớn nhất miền Nam! Hội nghị liên minh căn cứ miền Nam anh có nghe nói qua không, chính là do anh rể tôi tổ chức!"
"Hôm nay tôi đến cũng là thay mặt chị tôi đưa cho cô ấy một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847639/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.