"Tính ra... gần 12. 000 mét vuông."
Tô Đào nghe con số này thì da đầu tê dại một thoáng.
12. 000 mét vuông... cần tiêu tốn của cô 120 hạt nhân.
Sao lại lớn đến vậy.
Trước đây cô chỉ nghe nói viện phụ sản bên cạnh bệnh viện Đông Dương có cơ sở vật chất rất đầy đủ, nơi này cũng rộng rãi, nhưng chưa từng đến.
Bây giờ nghe con số khổng lồ này, thật sự cảm thán lão thủ trưởng coi trọng việc phụ sản như vậy, sẵn sàng dùng một khu đất lớn đến thế.
Phải biết là ở Đông Dương, dù là khu dân cư, khu thương mại, hay thậm chí là khu chức năng của chính phủ, quân đội, đều chiếm diện tích càng nhỏ càng tốt, rất tiết kiệm.
Cô gãi đầu hỏi: "Những khu vực quan trọng của viện phụ sản là những khu nào, chiếm diện tích bao nhiêu?"
Lão thủ trưởng liền bảo trợ lý lấy bản đồ viện phụ sản ra, khoanh cho cô xem:
"Đây là khu khám chữa bệnh, chăm sóc sức khoẻ phụ sản, chiếm khoảng 3000 mét vuông, là nơi có nhiều phụ nữ mang thai và trẻ sơ sinh nhất."
"Đây là trại trẻ mồ côi, chiếm 1500 mét vuông, có 400 trẻ em từ 3-12 tuổi."
"Đây là nhà trẻ, chiếm 2000 mét vuông, có 200 trẻ em chưa đến tuổi đi học."
"Đối diện nó là một trường tiểu học, cũng chiếm hơn 2000 mét vuông..."...
Lão thủ trưởng nói rất chậm, rất kỹ càng, mỗi lần khoanh một chỗ, trong mắt đều là hy vọng và lo lắng.
Tô Đào có thể cảm nhận được mong đợi của ông, muốn cô một hơi bao trọn tất cả người và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847635/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.