Tô Đào hoàn toàn không ngờ mình đã trở thành bảo bối trong lòng mọi người ở khu Đông. Cô đang cùng Dung Dung xác định lương thưởng và phúc lợi tháng Tám cho nhân viên.
Cuối tháng rồi, phải phát lương cho mọi người.
"Sếp, tổng cộng là bốn trăm bảy mươi sáu nghìn Liên bang tệ, ngài có muốn xem lại không?"
Tô Đào ngạc nhiên: "So với tháng trước tăng gấp đôi?"
Tiền Dung Dung ôm ngực:
"Vâng ạ, ngài quên tháng này ngài đã thăng chức tăng lương cho vài nhân viên cũ, và tuyển thêm gần mười người mới sao?"
"Ồ ồ, phát đi, cái này không thể bớt xén của mọi người."
Tuy chi phí lương cao, nhưng bỏ ra vẫn có hồi báo.
Vườn trồng trọt và Bàn Liễu Sơn cộng lại, doanh thu nửa cuối tháng Tám đạt 1 triệu 360 nghìn, so với nửa đầu tháng tăng 200 nghìn doanh thu.
Trong trường hợp không mở rộng, doanh thu này về cơ bản đã đạt đỉnh.
Diện tích và nhân viên có hạn, giá trị tạo ra cũng có hạn.
Tô Đào quyết định đưa việc mở rộng vườn trồng trọt và Bàn Liễu Sơn vào kế hoạch công việc tháng Chín.
Thu nhập còn lại là tiền thuê đất, khoản lớn này.
Cả tháng Tám gia hạn thuê 58 phòng, liên quan đến hơn 90 người thuê, thu được 1 triệu 190 nghìn tiền thuê nhà.
Hiện tại trừ tiền xây dựng lá chắn bảo vệ, xây dựng doanh trại Báo Đồ, tổng tài sản của Đào Dương còn hơn 5 triệu 200 nghìn.
Tô Đào nhẩm tính, đại khái tháng Chín, hệ thống sẽ lên được cấp 6.
Cô phải cố gắng, phấn đấu đầu tháng sau đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847633/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.