Bản thiết kế mới cho mảnh đất của Báo Đồ của Mai lão cuối cùng cũng hoàn thành.
Tô Đào vui vẻ đi lấy, xem từng tấm một xong liền hỏi: "Đây là do tiểu đồ đệ của ngài vẽ sao?"
Đường nét và bóng đổ còn rất non nớt, nhưng không ảnh hưởng đến việc cô tham khảo khi xây dựng.
Trịnh Tinh lập tức đỏ mặt, ngồi không yên.
Mai lão vỗ vỗ tay cậu, cười hiền từ nói: "Là nó vẽ, cũng không tệ chứ?"
Tô Đào gật đầu chân thành, khẳng định:
"Mới học được mấy ngày mà đã vẽ được như vậy thật sự rất giỏi, Mai lão ngài chọn đồ đệ thật có mắt nhìn."
Trịnh Tinh mặt đỏ bừng, luống cuống tay chân nói:
"Chủ yếu là sư phụ dạy tốt, con còn phải học hỏi thêm nhiều, lần này vẽ còn rất nhiều khuyết điểm..."
Cậu thật sự cảm thấy mình vẽ rất tệ.
So với sư phụ thì cậu thật sự không dám nhìn.
Hơn nữa bản thiết kế lần này, ý tưởng đều là của sư phụ, cậu chỉ là người chép lại, thật sự không xứng đáng với lời khen "không tệ" của Bà chủ Tô.
Tô Đào cười tủm tỉm: "Con còn nhỏ, có thể từ từ học, đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân."
Mai lão biết Tô Đào nói lời này là nói cho ông nghe.
Còn không phải là để an ủi ông, đừng vội dạy đồ đệ, cơ thể ông còn khỏe mạnh, ngày tháng còn dài.
Ông cười cười, chuyển chủ đề nói:
"Gần đây tâm trạng Tiểu Chấn có chút không tốt, ta có mấy lần thấy nó nhìn chằm chằm vào bức ảnh vợ con ngẩn người, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847608/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.