"Có người muốn trả thù tôi? Ai vậy?"
Tô Đào hơi sững sờ, bắt đầu nhớ lại xem mình đã đắc tội với ai.
Trang Uyển rất lo lắng: "Không biết nữa, người của Thủ An nói chỉ cần bán vật tư cho bọn họ thì sẽ nói cho chúng ta biết là ai, nghe giọng điệu đó, hình như cô đã đắc tội với nhân vật lớn nào đó."
Tô Đào nghe xong thì bật cười:
"Lấy chuyện này ra làm điều kiện với tôi? Cô đi trả lời bọn họ, không nói thì thôi, ai muốn trả thù cứ việc đến."
Dù sao bình thường cô cũng không ra khỏi Đào Dương mấy, cho dù có ra ngoài thì bên cạnh cũng có người và chó đi cùng, lại thêm có thể dịch chuyển tức thời, gần như không thể bắt được cô.
Nói xong chuyện này, Tô Đào liền vứt ra sau đầu.
Cô vừa tiêu hao năm viên tinh hạch, nhận được quyền quản lý khu đất này của Trạm Cũ, tổng cộng 1000 mét vuông.
Nhưng xét thấy vị trí địa lý của Trạm Cũ rất tốt, nhiều đội buôn và đội xe qua lại, cô lại tiêu hao thêm hai viên tinh hạch, mở rộng thêm 400 mét vuông bên ngoài 1000 mét vuông này.
Như vậy, 1000 mét vuông cho Báo Đồ thuê, phần còn lại cô có thể dùng để tiếp tục kinh doanh của Trạm Cũ.
Nhưng cũng phải xây dựng lại, phải sang trọng và cao cấp như Bàn Liễu Sơn.
Chỉ là việc đặt tên cho khu đất khiến cô đau đầu.
Trạm Cũ vốn không có tên, vì xuất hiện từ rất sớm, nên mọi người cứ gọi Trạm Cũ Trạm Cũ suốt bao nhiêu năm nay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847587/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.