Trọng Cao Dật im lặng.
Đầu dây bên kia cười lạnh:
"Sao thế, đi nhiều lần quá, sinh ra tình cảm rồi à?"
Trọng Cao Dật nghiến răng nói: "Vâng, xin ngài hãy cho tôi một cơ hội."
Cố Minh Trì lạnh lùng nói qua điện thoại:
"Tô Đào đúng là có thủ đoạn! Tôi thật tò mò, trước giờ cậu chưa bao giờ dám nói chuyện với tôi như vậy, cô ta đã cho cậu uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến cậu nhất quyết muốn rời đi?"
Lòng bàn tay Trọng Cao Dật ướt đẫm mồ hôi: "Đây là quyết định của riêng tôi, không liên quan đến bất kỳ ai."
"Lừa tôi à?"
Trọng Cao Dật cứng rắn nói:
"Cố lão bản, tôi chỉ là một người tầm thường, người tầm thường thì h*m m**n sự yên ổn của Đào Dương."
Cố Minh Trì khịt mũi: "h*m m**n Đào Dương? E rằng cậu h*m m**n không phải sự yên ổn của Đào Dương, mà là người của Đào Dương thì đúng hơn!"
Nửa câu sau gần như nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Trọng Cao Dật ngây người: "Ngài có phải hiểu lầm gì không?"
Anh ta đúng là có ý với Trang Uyển.
Nhưng liên quan gì đến hắn ta? Cứ như anh ta cướp vợ hắn ta vậy.
Cố Minh Trì nghiến răng: "Không dám thừa nhận? Đi nhiều, gặp nhiều, chẳng lẽ không nảy sinh tình cảm?"
Trọng Cao Dật nếm ra vị chua chát trong câu nói này, chợt hiểu ra!
Cũng chẳng còn quan tâm gì khác, vội vàng nói rõ:
"Vâng vâng, mỗi lần tôi đến Đào Dương, bà chủ Tô đều khá bận, thường là để quản lý Trang bên cạnh tiếp đãi tôi, cô ấy dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847569/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.