Lâm Phương Tri còn có chút mơ màng, cả buổi chiều? Sao cậu cảm thấy chỉ mới mười phút.
Mạnh Hiểu Bác ngốc nghếch nói: "Cũng không có gì, chỉ là Trần bộ trưởng muốn Phương Tri giới thiệu một người đến Đào Dương ở."
Tô Đào hiểu rõ, chuyện này cũng khá thường gặp, nhân viên và người thuê nhà của Đào Dương cơ bản đều đã bị người thân bạn bè hỏi như vậy, cũng không có gì lạ.
Vì vậy cô cũng không hỏi nhiều, cứ theo quy trình bình thường mà giới thiệu, xét duyệt không vấn đề gì thì sẽ sắp xếp vào ở.
Buổi tối Tô Đào vẫn tìm mèo dạy mèo như thường lệ, khiến cô có chút kiệt sức, vì vậy đành lòng nhẫn tâm, lại nhốt Hắc Chi Ma vào l*иg để dạy dỗ: "Họ Hắc, nghe cho kỹ đây, thả ngươi ra ngoài được, nhưng nếu bị ta bắt được ngươi lại chạy đến nơi khác ngoài Đào Dương thì ta sẽ không cần ngươi nữa, ta không nói đùa đâu, bây giờ bên ngoài quá nguy hiểm, ngươi tay ngắn chân ngắn, đừng nói là tang thi, người bình thường dùng bẫy chuột cũng có thể bắt được ngươi."
Hắc Chi Ma bám vào l*иg, gào lên, còn chạy loạn bên trong, làm l*иg rung lắc, kêu loảng xoảng.
Bạch Chi Ma nghe mà sợ hãi tột độ, chui vào bụng Tuyết Đao không dám ló đầu ra.
Lần này Tô Đào quyết tâm dạy dỗ nó, mặc kệ nó gào thét thế nào cũng không mở l*иg.
Một giờ sáng, Hắc Chi Ma dần dần im lặng, trong cổ họng phát ra tiếng khóc nhỏ, cuộn tròn thành một cục nhỏ đáng thương trong l*иg.
Mở cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847550/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.