Trước khi khách vào ở đều được cảnh cáo không được đánh nhau gây gổ hoặc có hành vi bạo lực trong khu vực.
Một khi vi phạm sẽ bị đưa ra khỏi Bàn Liễu Sơn, lần thứ hai vi phạm sẽ bị đưa vào danh sách đen.
Rõ ràng đội trưởng Quan Sơn này biết rõ điều đó, cố tình gọi Mã Đại Pháo ra ngoài để đánh.
Dám đánh người của cô trên địa bàn của cô!
Dù bất cứ lý do gì, cô cũng phải bảo vệ người của mình.
Đến Bàn Liễu Sơn, liền thấy dưới núi ồn ào náo động, hỗn loạn một mảng.
Mạnh Hiểu Bác đang đứng cạnh gara, lạnh lùng đối đầu với một người đàn ông đầu trọc mặt sẹo.
Mã Đại Pháo ôm một bên mặt đứng bên cạnh nói gì đó, thấy Tô Đào đến, liền chạy tới:
"Bà chủ Tô."
Tô Đào bảo anh ta bỏ tay ra.
Mã Đại Pháo ngại ngùng lộ ra nửa bên mặt bầm tím và khóe mắt rướm máu: "Tôi... tôi không sao..."
Tô Đào: "Ai là đội trưởng của Quan Sơn?"
Mã Đại Pháo thấy áp suất xung quanh dần giảm xuống, lắp bắp nói:
"Chính... chính là người Hiểu Bác đang nói chuyện kia, sếp cô đừng—."
Còn chưa nói xong, Tô Đào đã cầm súng chạy tới.
Mạnh Hiểu Bác nhìn thấy cô, sắc mặt lập tức dịu lại:
"Bà chủ Tô, muộn thế này còn làm phiền cô đến đây, thật ngại quá."
Tô Đào lạnh lùng nói: "Tát hắn."
Mạnh Hiểu Bác sững người.
Sau đó lập tức tát mạnh vào mặt Quan Hãn trước mặt, chấp hành mệnh lệnh một cách hoàn hảo.
Mọi người xôn xao.
Cái tát này của Mạnh Hiểu Bác không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847535/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.