Khẩu súng này là do Thời Tử Tấn mua cho cô để luyện tập ngắm bắn, bình thường được cất cùng với súng năng lượng tinh thể trong bao súng để phòng khi cần thiết.
Thần Dương ngẩng đầu nhìn cột đèn, nước mắt lập tức ngừng lại, thay vào đó là sự do dự.
Sáu mươi mét... Cột đèn của Đào Dương lại còn rất cao, đầu đèn cũng nhỏ, muốn bắn trúng thật sự không dễ dàng.
Cậu ta cầm khẩu súng, mím môi, áp lực đè nặng.
Thủ phạm gây ra chuyện này, Lôi Hành, đã đứng xem từ nãy đến giờ, cuối cùng cũng lên tiếng giải vây:
"Bà chủ Tô, cô làm khó thằng bé rồi đấy, khoảng cách này thật sự quá xa, hay là ngắm vào thùng rác kia đi, ba mươi mét chắc được."
Thần Dương lập tức lộ vẻ biết ơn.
Ba mươi mét cậu ta nắm chắc.
Trang Uyển trừng mắt nhìn Lôi Hành, tên Lôi Báo này cứ thích dụ dỗ trẻ con.
Tô Đào nghiêm nghị: "Cứ sáu mươi mét cột đèn, ra ngoài phải đối mặt với zombie và những kẻ liều mạng, ba mươi mét căn bản không đủ để con bắn mấy phát tự vệ."
Lúc trước Thời Tử Tấn cũng huấn luyện cô như vậy, đối với những người bình thường không có dị năng như họ, chỉ có thể dựa vào bắn súng tầm xa để chiến thắng, cận chiến cơ bản là thua thảm.
Tô Đào đã lên tiếng, Lôi Hành cũng không dám nói đỡ nữa, nhún vai với Thần Dương, ý là tự cầu nhiều phúc nhé, anh chỉ giúp được đến đây thôi.
Thần Dương từ trước đến nay không dám mặc cả với Tô Đào, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847533/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.