Những loại nước giải khát và rượu này rất phổ biến ở Đào Dương, giá cả cũng không quá đắt, loại nước ngọt đắt nhất cùng lắm là 200 đồng liên bang là hết cỡ.
Rượu ngon một chút 500ml một chai cũng chỉ từ một nghìn đến năm nghìn.
Người thuê nhà ở Đào Dương từ lúc đầu kinh ngạc, đến sau này ăn cơm xong uống một chai đã thành thói quen.
Vì vậy Tô Đào mang ra, tặng không cho nhà khách cũng không tiếc.
Bùi Đông nhìn những đồ uống này, cười nói: "Xem ra chuyện của thủ trưởng lần này, nhờ phúc của cô, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, cũng muộn rồi, tôi đưa cô về nhé, chiều mai hoặc sáng mai tôi sẽ đến đón cô đi chọn người."
Tô Đào mong chờ hỏi: "Người này cho tôi dùng bao lâu vậy?"
Cô vẫn muốn có một dị năng giả bảo vệ bên cạnh lâu dài.
Bùi Đông cười nói: "Đã cho cô rồi, thì không có đạo lý lấy lại, nhưng dị năng giả dù sao cũng là con người, giống như Quan Tử Ninh vậy, cô ấy muốn lên tiền tuyến, ai cũng không có quyền hạn chế cô ấy."
Tô Đào hiểu rồi, vẫn phải xem cô có giữ được người hay không, và bản thân dị năng giả đó có ổn định hay không.
Đến lúc đó cứ chọn xem sao.
Trở về Đào Dương, Tô Đào ngủ một mạch đến mười một giờ trưa, tỉnh dậy phát hiện cửa sổ lại mở, chắc là Hắc Chi Ma lại lẻn ra ngoài chơi rồi.
Nhìn thiết bị định vị, ở trong Bàn Liễu Sơn, liền yên tâm.
Quay đầu lại thấy Lâm Phương Tri vậy mà không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847518/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.