"Người nhà của cụ già hôm đó đến cảm ơn tôi, còn nhất quyết nhét lì xì cho tôi, tôi không nhận, kết quả ngày hôm sau bọn họ nhét một tấm thẻ tiêu dùng của trung tâm mua sắm Đông Dương vào khe cửa nhà tôi... Tôi lại bảo Thần Hi trả lại."
Tô Đào rất kinh ngạc: "Thần Hi giỏi như vậy rồi, làm thế nào vậy?"
"Tôi hỏi Thần Hi, con bé nói là bác sĩ Trọng dạy con bé kiến thức sơ cứu, lúc đó con bé cũng rất hoảng, nhưng nghĩ đến tính mạng con người chỉ có thể cắn răng thử xem, không ngờ lại thành công."
Tô Đào nói: "Cô nuôi con gái tốt thật, mới mười một tuổi đã hiểu nhiều như vậy rồi, đợi mấy ngày nữa tôi làm một phòng làm việc nhỏ ở phòng khám cho con bé."
Trang Uyển nói: "Vậy con bé chắc chắn sẽ vui lắm, nó còn muốn tôi mua cho nó một chiếc áo blouse trắng mà bác sĩ mặc làm quà sinh nhật, nhưng không ngờ thứ này lại khó mua, tìm nửa tháng cũng không tìm thấy, không được thì tôi chỉ có thể tìm người may vải làm thôi."
Tô Đào ghi nhớ: "Đến lúc đó tôi hỏi khách của Bàn Liễu Sơn, những người này đi khắp nơi, cơ bản cái gì cũng mua được."
Trang Uyển cảm thán: "Cô đúng là nửa người mẹ của hai đứa nó."
Tô Đào ngăn lại: "Thôi, chị là được rồi."
Hai người vừa nói vừa cười, ánh nắng chiều tà chiếu vào căn hộ nhỏ, ấm áp vô cùng.
Hai người vừa ra khỏi tòa nhà chung cư liền thấy Phạm Truyền Huy ôm máy ảnh không ngừng chụp, người được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847503/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.