Mọi người lần lượt đến can ngăn, chỉ có Liên Sa ngồi im tại chỗ.
Những người này tàn sát lẫn nhau cũng không liên quan đến cô ta, bây giờ cô ta chỉ muốn rời đi, đi tìm tinh hạch của mình.
Đang hỗn loạn, đột nhiên có cấp dưới xông vào tìm Đàm Dũng:
"Dũng ca! Thiếu tướng Thời Tử Tấn của Đông Dương phái người đến, nói muốn một người tên Hùng Thái."
Hiện trường hỗn loạn lập tức yên tĩnh lại.
Đàm Dũng chỉnh lại quần áo, bình tĩnh hơn một chút, khó hiểu hỏi:
"Hắn ta muốn Hùng Thái làm gì?"
Hắn quen biết Thời Tử Tấn cũng khá lâu rồi, nhưng chỉ giới hạn ở việc mỗi lần quân đội khai hoang của anh đi ngang qua trạm cũ ăn chút gì đó nghỉ chân thôi.
Nhưng dù chỉ là người quen biết sơ sơ, hắn cũng biết năng lực của Thời Tử Tấn không thể xem thường.
Bình thường Đàm Dũng cũng dặn dò người của mình đừng đi gây chuyện với người của anh.
Nghe đội xe buôn bán qua lại nói, dị năng của Thời Tử Tấn rất kỳ lạ, được giữ bí mật nghiêm ngặt trong quân khu, thậm chí còn có tin đồn nói Trường Kinh từng chào mời anh, nhưng đều bị anh từ chối, nhất quyết ở lại Đông Dương.
Cấp dưới đưa một bức thư.
Đàm Dũng xem xong, tức giận không thôi, mắng lớn: "Không có đứa nào khiến tao bớt lo!!"
Khúc Tĩnh Văn hỏi: "Lão đại, sao vậy?"
"Tên ngu ngốc Hùng Thái bắt con mèo cưng mà bạn của Thời Tử Tấn nuôi, còn suýt nữa làm mất, còn mày nữa, mau đưa Hùng Thái đến đây cho tao!"
Khúc Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847497/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.