Tô Đào nghĩ trạm cũ diện tích cũng không nhỏ, không thể nào gặp mặt được, nên cũng không nói mình cũng đang trên đường đến trạm cũ.
Cả đường xóc nảy, Tô Đào cũng không còn buồn ngủ nữa, nhìn ra ngoài cửa sổ tối đen như mực, giữa lông mày tràn đầy lo lắng.
Nhóc con chắc hai ngày nay không ăn không uống rồi.
Thời tiết nóng như vậy...
Lúc này, Hắc Chi Ma tạm thời trốn thoát cũng sống rất khổ sở.
Nó tìm một nơi không người, đào một cái hố giấu tinh hạch vào rồi lấp đất lại.
Chôn xong nó vừa khát vừa đói, nép vào góc tường vừa cảnh giác vừa mong chờ tìm kiếm chủ nhân của mình trong đám đông.
Trên đường không có, nó liền chạy vào nhà người khác tìm.
Không có người quen, không có mùi hương quen thuộc, chỗ nào cũng không có...
Còn khắp nơi đều bẩn thỉu, hôi hám, ồn ào.
Thế giới bên ngoài hóa ra là như thế này sao.
Nó quá khát, chui vào nhà một người tìm nước uống, bị đứa trẻ hét lên rồi ném đồ đuổi ra.
Nó lại đến nhà tiếp theo, hoặc là không tìm thấy, hoặc là tìm thấy rồi bị đuổi đi, cũng không biết tìm bao lâu, vậy mà lại phát hiện một căn nhà tương đối sạch sẽ, còn ngửi thấy mùi thức ăn.
Nó nhìn cửa sổ tầng một, đứng xa một chút, lấy đà nhảy lên bệ cửa sổ, dùng móng vuốt nhỏ cạy lớp lưới chống muỗi, chui vào trong.
Vừa vào liền nghe thấy tiếng bước chân, nó vội vàng chui xuống gầm giường.
"Dũng ca - Ban ngày em giúp anh xử lý Hùng Thái rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813695/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.