"Còn có một người dị năng gọi là "Liệt Dương", người này vào ban ngày có thể hội tụ ánh sáng mặt trời tạo thành chùm sáng có sát thương cao, giống như tia laser, có thể xuyên thủng hầu hết các vật thể, tính tấn công rất mạnh, nhưng người này cũng không cần sợ, trong đội tôi có một người anh em dị năng là "Phản Xạ", có thể phản lại tất cả các đòn tấn công với lượng tương đương."
"Còn có..."
Tô Đào nghe mà há hốc mồm, đây chính là tính đa dạng của dị năng sao.
Lôi Hành nói đến cuối cùng, tổng kết:
"Trong ấn tượng của tôi thì những dị năng giả thực dụng ở Trạm Cũ chỉ có mấy người này, những người khác đều rất vô dụng, ví dụ như họ có một dị năng giả có thể khiến đối thủ đột nhiên muốn đi vệ sinh, sát thương không cao, nhưng sỉ nhục thì cực mạnh."
"Còn có một dị năng giả thần kinh, gọi là "Alice", đầu của cô ta có thể to lên nhỏ đi, sau đó còn nghe người ta nói cô ta nhìn ai cũng thấy là thỏ, lời nói và hành động rất kỳ quặc."
Tô Đào thành tâm cảm thán một câu: "Thật thần kỳ."
Lôi Hành nói: "Thần kỳ nhưng vô dụng, một nghìn người có thể chỉ có mười người thức tỉnh, mười người thì tám người là dị năng vô dụng, nói dị năng giả có thực lực là một phần nghìn cũng không sai."
Tô Đào hiểu ra: "Thảo nào Trạm Cũ lại muốn tìm Báo Đồ các anh hợp tác, 14 người các anh, mỗi người đều là một phần nghìn, tôi thật may mắn."
Lôi Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813684/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.