Tiền Dung Dung tràn đầy mong đợi, như vậy cô cũng dễ dàng kiểm tra sổ sách ở núi Bàn Liễu hơn.
Mấy người lại hào hứng trò chuyện một lúc rồi ai về nhà nấy, Tô Đào đợi họ đi hết mới hỏi Mã Đại Pháo:
"Muộn thế này, anh tìm tôi có việc gì phải không?"
Mã Đại Pháo đã nhịn lâu rồi, giờ cuối cùng cũng có thể nói:
"Bà chủ, cô nói đúng thật, bên trạm cũ thực sự đã cử người đến tìm tôi, còn cử cả phó giám đốc Khúc Tĩnh Vân, con mụ này, nói chuyện xấc xược lắm, vừa vào đã hỏi chúng ta có bán dầu và nước không."
"Tôi nói có, mặt cô ta liền lạnh tanh, ném cho tôi hai lựa chọn, một là không được b*n n**c và dầu, hai là có thể bán, nhưng phải chia cho họ một nửa lợi nhuận, nếu không sẽ cho chúng ta biết tay..."
"Bà chủ à! Đây rõ ràng là tống tiền và đe dọa, ai mà chịu được, tôi từ chối ngay lập tức, con mụ họ Khúc kia không nói gì, quay đầu bỏ đi."
Tô Đào nghe xong rất tức giận:
"Tôi vốn nghĩ rằng, nếu bên trạm cũ có thái độ tốt hơn, giao lưu hữu nghị gì đó tôi không ngại, thậm chí dầu và nước tôi có thể bán sỉ cho họ với giá thấp hơn một chút, để họ cũng có thể chia một phần thị trường này. Sau này nếu hợp tác vui vẻ, có được sự tin tưởng nhất định, sẽ dẫn họ cùng phát triển, thị trường mở rộng, chúng ta còn có thể cùng thắng."
"Bây giờ xem ra, những điều kiện mà Đàm Dũng cử người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813662/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.