Tô Đào không có kinh nghiệm nuôi dạy con cái, cũng không cho cô ấy lời khuyên.
Trang Uyển tuy lo lắng, nhưng cũng không trì hoãn công việc, đưa danh sách những người thuê mới của bảy căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách cho Tô Đào xem.
"Những căn nhà lần này rất được các gia đình hoan nghênh, bảy căn đều là vợ chồng có con nhỏ, nhưng lão bản, khi nào chúng ta có căn hộ từ ba phòng trở lên vậy, mọi người hỏi rất nhiều, cũng hỏi rất lâu rồi, tôi đều trì hoãn chưa trả lời."
Tô Đào đau đầu: "Đợi thêm chút nữa, chắc tháng sau là được rồi."
Thêm một tháng nữa, việc làm ăn bên Bàn Liễu Sơn hẳn là sẽ có khởi sắc, cộng thêm người thuê nhà bên Đào Dương không ngừng tăng lên, đạt 200 người hẳn là không thành vấn đề.
Trang Uyển vui mừng: "Có câu nói này của cô là được rồi, tôi cũng có câu trả lời cho những người thuê nhà, nhớ giữ lại cho tôi một căn, tôi đã muốn chuyển đi từ lâu rồi, con cũng lớn rồi, không muốn chen chúc ngủ chung một phòng với tôi nữa."
Tô Đào làm dấu ok, đột nhiên nhớ ra liền hỏi: "Đúng rồi, Lam Linh Linh thế nào rồi? Vụ nổ bom hôm trước cô ấy bị thương khá nặng, đã khỏi chưa?"
Trang Uyển nói: "Bác sĩ Trọng đã chữa khỏi rồi, nhưng bây giờ cô ấy có chút vấn đề tâm lý, không dám gặp người, cũng không dám ra khỏi phòng, cha cô ấy luôn chăm sóc, tóc cũng bạc trắng một nửa rồi."
"Cha cô ấy đã nghỉ việc ở Đông Dương, một là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813649/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.