Cú ngã này khiến tầm nhìn của Tô Đào trở lại bình thường.
Lâm Phương Tri vội vàng đỡ cô dậy, lo lắng nhìn cô.
Tô Đào dụi mắt, lại nhìn Hắc Chi Ma, con hàng này đang dùng móng vuốt nhỏ nghịch vòi nước.
Cô thử dò xét lên tiếng: "Tiểu Hắc? Vừa rồi là mày sao?"
Hắc Chi Ma nghe thấy chủ nhân gọi mình, nghiêng đầu nhìn sang.
Chỉ một cái nhìn này, tầm nhìn của Tô Đào lại biến thành của nó,"nhìn thấy" chính mình và Lâm Phương Tri.
Tô Đào tim đập nhanh hơn, vội vàng nhắm mắt, vẫy tay về phía nó: "Được rồi được rồi, tao biết rồi, mày thu lại đi."
Mở mắt ra lại trở lại bình thường.
À, con nhỏ này là thức tỉnh dị năng rồi sao, lại còn có thể chia sẻ tầm nhìn với cô.
Tô Đào kinh ngạc không thôi, vươn tay về phía nó: "Lại đây."
Hắc Chi Ma nhẹ nhàng nhảy xuống bồn rửa, bò lên theo chân cô, nhảy vào lòng cô, hai mắt to tròn long lanh nhìn cô.
Để kiểm chứng suy nghĩ trong lòng, Tô Đào ôm nó đối diện với Lâm Phương Tri: "Ngoan nào Tiểu Hắc, cho anh Phương Tri xem nào."
Hắc Chi Ma nghiêng đầu.
Lâm Phương Tri cũng nghiêng đầu.
Giây tiếp theo, biểu cảm của Lâm Phương Tri liền thay đổi, ngây ngẩn cả người, còn "a" một tiếng.
Tô Đào vội vàng xoay người, v**t v* đầu Hắc Chi Ma: "Được rồi được rồi, được rồi, chỉ là đây là dị năng gì vậy?"
Hắc Chi Ma "meo" một tiếng, muốn liếʍ mặt cô.
Tô Đào vội vàng đặt nó xuống.
Cô và Lâm Phương Tri nhìn nhau, trong lòng đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813611/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.