Tô Đào đành phải dừng tay, nghĩ tối mai lại làm, chuyện xây dựng này phải từ từ, ăn một miếng không thể thành người béo.
Nhưng cô rất muốn "béo", quán trọ Bàn Liễu Sơn này xây xong, bắt đầu kinh doanh có một lượng người thuê nhất định, không chỉ có cơ hội đạt yêu cầu nâng cấp hệ thống cấp 5 - 200 người thuê, còn có thể mang lại cho cô thu nhập khá dồi dào.
Tô Đào nhắm mắt bắt đầu ngủ bù, kết quả nằm mơ cũng đang xây tầng bốn quán trọ, trong mơ sắp xây xong rồi, tiếng chuông thiết bị liên lạc đánh thức cô.
"... Alo?"
Giọng nói tức giận của Trang Uyển vang lên:
"Lão bản! Tên trộm chúng ta suýt nữa bắt được, kết quả người biến mất rồi!"
Tô Đào lập tức tỉnh táo, nhìn đồng hồ, đã một giờ chiều, ngồi dậy hỏi:
"Sao lại biến mất?"
"Sầm bà bà trưa nay trước khi nấu cơm, cố tình đặt một miếng sườn heo ở chỗ rau bị mất hôm qua, giả vờ quay người đi ra ngoài, sau đó chúng tôi nhìn thấy có móc câu thò từ ngoài cửa sổ vào, chính xác móc miếng sườn đi mất."
"Đợi chúng tôi đuổi theo móc câu chuẩn bị bắt quả tang thì, bên ngoài căn bản không có người!"
"Ma quái!"
Tô Đào nhanh chóng mặc quần áo, cho thú cưng ăn cơm, dặn dò Lâm Phương Tri ở phòng khách ngoan ngoãn chờ cô, nhanh chóng xuống lầu tìm Trang Uyển bọn họ.
Tâm linh Sầm bà bà bị tổn thương lần hai, lúc này cũng không mắng được nữa, nghẹn một hơi đứng tại chỗ.
Tô Đào nhìn vị trí ban công, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813590/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.