Ngày hôm sau khi Trọng Cao Dật trở về khu Đông, Cố Minh Trì liền gọi điện hỏi thăm: "Bà chủ Tô đúng là biết mua chuộc lòng người, đừng nói là bác sĩ Trọng, ngay cả công nhân vận chuyển tôi phải đến chỗ cô cũng về nói cô vừa xinh đẹp, vừa tốt bụng."
Tô Đào đang bận cho thú cưng ăn: "Sếp Cố có việc gì thì cứ nói thẳng, nếu chỉ là nghi ngờ tôi muốn cướp người của anh, vậy thì cuộc gọi này đến đây kết thúc nhé, người là người của anh, không giữ được để người ta chạy mất cũng là trách nhiệm của anh, đừng đổ lên đầu tôi."
Giọng Cố Minh Trì lạnh lùng:
"Tô Đào, tôi không quan tâm cô nghĩ gì, nhưng tôi hy vọng cô đừng vượt quá giới hạn, duy trì quan hệ hợp tác hữu nghị, như vậy tôi vẫn có nước dùng, cô cũng có thể tìm bác sĩ, cô thấy thế nào?"
Tô Đào lập tức dừng động tác trên tay:
"Anh đang uy hϊếp tôi sao? Tôi chỉ cho Trọng Cao Dật đãi ngộ hợp lý, chứ không phải thật sự muốn lợi dụng điều này để đào anh ta từ chỗ anh, nếu tôi thật sự muốn làm như vậy, tôi sẽ bao ăn bao ở bao đi lại cho anh ta, còn có thể cho anh ta nhiều đãi ngộ và quyền lợi hơn mà anh không cho được, nhưng tôi đã không làm như vậy."
"Cố Minh Trì, xin anh đừng dùng suy nghĩ nhỏ nhen của mình để phỏng đoán suy nghĩ của tôi, dù tôi có muốn nhân tài, tôi cũng sẽ chiêu mộ bằng con đường quang minh chính đại, nếu anh thật sự sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813529/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.