Tô Đào nhíu mày, vừa nắng nóng thiếu nước, vừa có zombie tiến hóa biến dị.
Nhân loại vất vả lắm mới sống sót sau tận thế lần thứ nhất, lại sắp phải đối mặt với đòn tấn công nặng nề hơn của lần thứ hai.
Tận thế chết tiệt này.
Lúc này Quan Tử Ninh gọi điện đến: "Hai người xong chưa? Hai con nhỏ đó tỉnh rồi, đang làm ầm ĩ, phiền chết tôi rồi."
"Chúng tôi đến ngay."
Đến văn phòng, Tô Đào liền thấy hai chị em xúi giục bị trói vào ghế, quay lưng vào nhau, thấy Tô Đào đến, cô em gái trừng mắt nhìn, vừa định mở miệng nói chuyện, liền bị Quan Tử Ninh tát một cái vào mặt khiến mặt cô ta nghiêng sang một bên:
"Tôi đã nói không được dùng dị năng rồi mà? Còn dùng với cô ấy? Xem ra cô vẫn chưa có trí nhớ."
Cô chị thấy vậy lập tức khóc lóc cầu xin.
Tô Đào bê ghế đến ngồi xuống, bình tĩnh hỏi hai người họ:
"Hai lựa chọn, bồi thường cho tôi sáu mươi nghìn đồng liên bang cộng thêm hai nghìn điểm cống hiến, hoặc là tôi giao các cô cho quân đội khai hoang, cống hiến dị năng và trí tuệ của các cô."
Sáu mươi nghìn đồng liên bang cộng thêm hai nghìn điểm cống hiến có thể coi là tống tiền.
Nhưng Tô Đào không quan tâm, làm sai chuyện còn muốn bồi thường tương đương?
Không có chuyện tốt đẹp như vậy đâu.
"Chọn cái nào?"
Nói xong liền lấy máy liên lạc ra bắt đầu đếm ngược: "Cho tôi câu trả lời trong vòng hai phút, bắt đầu."
Hai chị em nghe thấy sẽ bị giao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813523/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.