"Lần này chúng tôi đi lấy vật liệu xây dựng, phát hiện người giao dịch với chúng tôi có chút kỳ lạ, quả nhiên người này đến tối sẽ biến thành trạng thái linh hồn, ban ngày lại nhập vào người khác, lợi dụng thân thể người khác làm việc xấu kiếm lợi, sau khi tôi gϊếŧ hắn, tôi đã có được dị năng của hắn, đây cũng là lý do tại sao cô cảm thấy tôi âm trầm như oan hồn."
"Nhưng không sao, mấy ngày nữa tác dụng phụ này sẽ biến mất."
Tô Đào nuốt nước miếng: "Anh nói đơn giản như vậy nhưng chắc hẳn người này không dễ gϊếŧ, trạng thái oan hồn... không dễ nhìn thấy cũng không thể chạm vào, còn có thể vứt bỏ thân thể đối sang một cái khác bất cứ lúc nào."
Thời Tử Tấn im lặng một lúc: "Đúng vậy, Tiểu Giản chính là bị hắn nhập vào, hắn điều khiển thân thể Tiểu Giản tự làm hại mình, ngay trước mặt tôi."
Trời ơi.
Tô Đào không dám tiếp tục chủ đề này nữa.
Hai người cùng nhau im lặng dưới ánh trăng, chỉ nghe thấy tiếng gió nhẹ.
Một lúc lâu sau Tô Đào mới hỏi: "Vậy nhiệm vụ tiếp theo của mọi người khi nào xuất phát?"
Nghĩ đến chuyện này Thời Tử Tấn liền xoa xoa thái dương: "Một tháng nữa."
Tô Đào dịch người lại gần anh, còn thò đầu về phía anh:
"Muốn bàn bạc với anh một chút, xem có thể dẫn tôi theo không?"
Thời Tử Tấn nghiêng đầu nhìn cô:
"Cô rảnh rỗi quá sao? Đào Dương và Đông Dương cô đều chán rồi à? Muốn đi du lịch?"
Tô Đào đá vào ghế dài của anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813505/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.