Tiên Dung Dung ngập ngừng một chút: "Em muốn hỏi, cần điều kiện gì mới có thể vào làm việc trong tòa nhà này ạ?"
Cô bé vừa nói, vừa nhìn cửa sổ sát đất tầng hai với vẻ mặt ngưỡng mộ, Trang Uyển đang ăn mặc sạch sẽ ngồi bên trong làm việc, ánh nắng xuyên qua cửa kính chiếu lên bàn làm việc và giá sách mới tinh của chị ấy, trông rất lịch sự.
Tô Đào có chút bất ngờ: "Em muốn đến Đào Dương làm việc? Công việc ở vườn trồng trọt em làm không tốt sao?"
Tiền Dung Dung ấp úng một chút, giọng nhỏ hơn: "Xin lỗi, em thấy tòa nhà này đẹp quá, không giống như em ở vườn trồng trọt, ngày nào cũng phải đi qua con đường lầy lội, đến phòng quản lý, sáu người chúng em dùng chung một cái bàn, một cái máy tính cũ, thay phiên nhau ngồi."
"Chị Đào, em biết chữ, rất quen thuộc với các loại thực vật phổ biến trước tận thế, cũng biết tính toán, công việc ghi chép hạt giống em làm là tốt nhất, chưa từng sai sót, cũng chưa từng làm mất một hạt giống nào, nếu có thể, em cũng muốn giống như chị Trang Uyển, tìm một công việc văn phòng ở Đào Dương chúng ta, em sẽ rất rất cố gắng làm việc, chị hãy tin em."
Tô Đào xoa đầu cô bé, cười nói: "Chị biết rồi, nhưng gần đây Đào Dương chưa có công việc phù hợp với em, hãy tin chị, nếu sau này có, chị nhất định sẽ nghĩ đến em trước, bây giờ em cứ ngoan ngoãn lớn lên, làm tốt công việc ở vườn thực vật, được không?"
Tiền Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813484/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.