Tô Đào mặt mày tái mét: "Không phải anh đi làm nhiệm vụ cùng rồi sao? Quay về làm gì."
Sầm Thiên Kiêu nhận ra tình hình không ổn, cúp máy ngay lập tức, sờ đầu nói: "Mấy ngày nay con zombie biến dị đó gϊếŧ người ngày càng nhiều, trong tình huống cận chiến gần như không ai có thể thoát khỏi tay nó, cô cũng biết dị năng ""Thạch phu"" của tôi mà, da dày thịt béo, sát thương cận chiến bình thường không làm gì được tôi, tôi bị tạm thời điều về hỗ trợ quân phòng vệ."
"Được rồi, đại ca của anh nghe thấy hết rồi?"
Sầm Thiên Kiêu: "... Nếu anh ấy không bị điếc, thì chắc là nghe thấy hết rồi." Thật là muốn chết mà.
"Thật sự quen nhau rồi à? Không nhìn ra đấy."
Tô Đào tê liệt cả người, phẩy tay: "Không có chuyện gì đâu, anh nên làm gì thì làm đi."
Sầm Thiên Kiêu cười hiểu ý: "Hiểu rồi hiểu rồi, đúng rồi bà chủ Tô, cô đã có nhà một phòng khách rồi, nhà hai phòng khách khi nào có vậy, nếu có thì giữ cho tôi một căn nhé, từ lâu tôi đã muốn đón mẹ tôi đến ở cùng, tốt nhất là có thêm một nhà bếp nhỏ, bà ấy thích nấu ăn, trước đó nghe nói ở đây không có bếp, bà ấy không chịu đến." Sầm Thiên Kiêu mặt dày hỏi.
Tô Đào nói: "Còn phải đợi một thời gian nữa, nếu có nhất định sẽ giữ cho anh."
Sầm Thiên Kiêu đáp lại, chào hỏi Quan Tử Ninh rồi vui vẻ bỏ đi.
Quan Tử Ninh thấy anh ta như vậy hừ một tiếng, nói với Tô Đào: "Bọn họ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813454/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.