Nhưng đồ đạc nhiều quá, mới đi được một đoạn cô đã mệt đến thở không ra hơi. Cô đặt đống đồ xuống, nghỉ một lát.
Giá mà có thể lập tức dịch chuyển về nhà thì tốt biết mấy…
Tô Đào tự cười mình hoang tưởng. Nhưng khi cô vừa định nhấc đồ lên đi tiếp, thì — phù một tiếng — cô đã đứng trước cổng khu Đào Dương.
…
Tô Đào nghĩ, có khi trí tưởng tượng của mình nên mạnh tay thêm chút nữa.
Một con nhỏ nghèo rớt mà còn có thể làm bà chủ nhà, thì dịch chuyển không gian có gì mà lạ đâu? Cô quẹt thẻ mở cổng, nhanh chóng bê hết đồ vào trong.
Túi ngủ, xô, chậu — cô đặt một bộ trong phòng đơn, một bộ trong phòng của mình.
Lần nữa, Tô Đào mở chế độ cho thuê.
[Đã hoàn thành điều kiện cho thuê. Xin chọn loại hình: thuê theo ngày / thuê ngắn hạn / thuê theo tháng / thuê theo năm. Sau khi xác nhận, trong thời gian thuê không được thay đổi giá thuê, nội thất và trang trí không thể điều chỉnh.]
Tô Đào suy nghĩ một lúc, cuối cùng chọn thuê theo ngày.
Lần đầu làm bà chủ nhà, không có kinh nghiệm, cứ quan sát từng ngày một cho chắc ăn.
[Phòng đơn số 001 mở chế độ thuê theo ngày. Dựa theo điều kiện hiện tại, hệ thống đề xuất giá thuê: 100 liên bang tệ/ngày. Nếu muốn nâng giá, vui lòng mua thêm nội thất cao cấp.]
Tô Đào: “…Thực tế ghê.”
Nhưng ngẫm lại, cái giá này cũng chẳng phải quá đắt.
Trong căn cứ Đông Dương, thuê một phòng một giường bình thường, không có nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813402/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.