"Được rồi, cậu muốn nói gì với tôi?" Mặt Cúc Mỹ lạnh tanh
Thanh Minh bấu chặt vào vạt áo sơ mi, hai hàng lông mày nhíu chặt, khổ sở nói từng tiếng: "Thật ra tôi có lí do để từ chối cậu"
"Việc đó đã qua lâu rồi, cậu không cần phải để ý làm gì" gương mặt cô không chút cảm súc
"Tôi không thể không để ý khi chưa giải thích rõ ràng với cậu được..."
"Đủ rồi đấy Thanh Minh!" Cúc Mỹ ngắt lời cậu
Cô nhắm nghiền mắt lại, mím chặt môi rồi đọt
"Cậu đừng làm như vậy với tôi nữa, tôi xin lỗi, là do tôi đã thích cậu, là tôi sai rồi!
Cậu tha cho tôi đi có được không...?
Mỗi lần tôi cố gắng tránh xa cậu cứ như không có chuyện gì mà xuất hiện trước mặt tôi khiến tôi hi vọng, cậu biết làm thế là ác lắm không? Cậu có biết vì cậu mà tôi như phát điên không? Tôi chẳng thể hiểu nổi cậu đang nghĩ gì trong đầu, cậu khiến tôi xoay vòng vòng trong mộng tưởng rồi lại đột nhiên xuất hiện nói lời đau lòng
Giờ cậu còn muốn tôi phải làm thế nào đây? Cậu lại muốn nói gì khiến tôi tổn thương đây?"
Bao nhiêu uất ức trong lòng chất đống cứ thế mà tuôn hết ra, Cúc Mỹ ấm ức khóc lớn. Thanh Minh nhìn cô, tay hết lỏng lại nắm chặt, có lẽ cậu chưa từng nghĩ bản thân sẽ khiến cô thành ra như vậy
"Cúc Mỹ, cậu cứ bình tĩnh..."
"Cậu bảo tôi bình tĩnh sao? Cậu nói nhanh đi, tôi không có thời gian để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-may-man-trai-qua-hai-loai-thanh-xuan/2692266/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.