Ba năm sau, Thanh Minh vẫn biệt tăm biệt tích. Năm lớp 12 cô đã từng nhờ hỏi vô số người, kể cả đám người trong lớp cậu cũng không biết có chuyện gì xảy ra, cả thầy cô cũng không biết lí do. Có người nói có lẽ gia đình muốn cậu học năm cuối ở môi trường tốt hơn rồi đi du học cho thuận tiện, lại có người nói cậu phải giải quyết một số chuyện trong gia đình, tin đồn không rầm rộ, chỉ mấy người trong trường đôi lúc mới tò mò bàn tán, bởi họ sợ chuyện riêng tư nhà họ Thanh sẽ ảnh hưởng đến họ
Cúc Mỹ cũng dần dần chấp nhận được việc Thanh Minh đã biến mất trong cuộc đời mình, dù loáng thoáng, nếu thấy vạt áo sơ mi trắng khoát trên thân hình gầy gầy cô vẫn không kiềm được mà quay lại nhìn, thấy cửa hiệu bán giày Nike cũng không kiềm được mà đứng lại xem, cô cảm thấy cậu đúng là đi và đến đều giống như một ngọn gió, để lại thật nhiều mà đi thì chẳng dấu vết, chỉ là một ngọn gió ngày hạ, chỉ vậy thôi, mà sao khiến bản thân cô thổn thức vậy chứ...
"Mỹ Mỹ, em muốn uống gì"
Vĩ Thành vừa giữ cửa, vừa hỏi. Cúc Mỹ bước vào quán cà phê, nói bừa một li cao cao nóng rồi đẩy ghế ra ngồi
Phải, cô và cậu đã trở thành người yêu nhau. Lúc đầu cô còn từ chối, vẫn còn muốn đợi Thanh Minh, nhưng dần dần sự chân thành của Xa Vĩ Thành đã khiến cô cảm động mà đồng ý. Cô cũng như nguyện vọng mà đậu được vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-may-man-trai-qua-hai-loai-thanh-xuan/2692258/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.