Cúc Mỹ bỏ vé máy bay vào trong ví, cất trong một ngăn nhỏ riêng. Lúc sau còn lo lắng nhìn lại xem cái ví nhỏ có bị thủng chỗ nào không, thật sự hoàn toàn không yên tâm nỗi
Cô ngẩng mặt lên, bất giác nghĩ đến Vĩ Thành rồi lại thở dài. Đi tất nhiên là phải đi, nhưng loại chuyện này cô biết nói với Vĩ Thành như thế nào mới phải lẽ đây
Dù gì anh ấy cũng định năm nay sẽ cùng cô về quê, lại còn là chuyện quan trọng. Cô có nghĩ đến chết cũng không ra lí do để từ chối
Giản Nghiên nhìn chằm chằm toàn bộ nhất cử nhất động của Cúc Mỹ, nhăn mặt hỏi: "Cúc cô nương, rốt cuộc là có chuyện gì đây?"
Cúc Mỹ như người có tật giật mình, bất giác lắc đầu lia lịa: "Không phải như cậu nghĩ đâu"
Giản Nghiên nhìn thấy bộ dạng hớt hải của Cúc Mỹ thì phì cười, lắc đầu. Lúc sau trèo xuống giường, xách cặp bình thản
"Tôi đã nói gì đâu?" Giản Nghiên dùng tay vỗ vỗ bả vai trấn an Cúc Mỹ rồi đi ra ngoài, để lại cho cô không gian riêng
Cúc Mỹ dường như bị chọc trúng, mặt tái mét đến tận mang tai
Nhưng còn Vĩ Thành... Cô biết sớm muộn gì cũng có chuyện này. Cúc Mỹ nghĩ rất lâu, có lẽ lần này, cô chỉ có hai lựa chọn
Hoặc là bỏ trốn, hoặc là đối diện
Ngày mốt chính là ngày bọn họ được nghỉ tết, cũng chính là ngày giao thừa, càng là thời gian được ghi trong vé. Cúc Mỹ có thời gian suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-may-man-trai-qua-hai-loai-thanh-xuan/2692238/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.