Sáng sớmhôm sau, gà gáy kêu sớm
Tĩnh HuyềnPhong sau nhiều năm đã dưỡng thành thói quen đúng giờ tỉnh dậy, hắn híp mắt,ánh mắt cuối cùng dừng lại ở vật trên cánh tay đang rúc vào trong ngựcmình, cũng nghiêng đầu nhìn lại… Cổ Tiếu Tiếu nằm nghiêng ở trên người hắn,chóp mũi dán tại đầu vai hắn, gắt gao mím môi, nói, này bộ dáng nàng khi ngủ sovới khi thanh tỉnh nhìn qua bình thường hơn.
Tĩnh HuyềnPhong tự nhiên giơ lên khóe miệng, cũng nhẹ nhàng kéo cánh tay của nàng ra,Cổ Tiếu Tiếu mày nhíu lại, nhất thời ngón tay căng thẳng nắm lấy cổ áo hắnkéo kéo, thì thào nói mê, “Audi! Không được kéo chăn của ta…” Nàng vừa nói vừagiơ tay lên vô tình đảo qua tóc mai Tĩnh Huyền Phong, khi đầu ngón tay chạm đến” bộ lông mượt mà “, nàng không khỏi ngọt ngào cười, “Audi hảo ngoan, bảo bối củata…”
Tĩnh HuyềnPhong nhìn nàng bày ra một bộ thần sắc sủng nịch, nhất thời dùng sức hất taynàng ra, “Audi” là người nào? Cư nhiên kêu nam nhân khác là bảo bối? ! …Trách không được ra sức khước từ không chịu cùng hắn viên phòng (động phòngý ý),nghĩ vậy, hắn nổi trận lôi đình ngồi dậy, tức giận thẩm vấn Cổ̉ TiếuTiếu vẫn còn đang trong lúc ngủ mơ, “Đứng lên! Bổn vương muốn ngươi nói rõràng”
… Cổ TiếuTiếu mơ mơ màng màng mở mắt ra, lại phát hiện trước mắt vẫn là một mảnh hắcám, lại ôm góc chăn quay lưng lại, tức giận nói, “Mặt trời còn chưa mọcđâu, ngài không thể yên tĩnh một chút được sao?”
Tĩnh HuyềnPhong không khỏi nhìn về phía đại thái dương đang lên, túm thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/173077/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.