Tĩnh HuyềnPhong nắm tay Cổ Tiếu Tiếu đi vào phòng, dọc theo đường đi trầm mặc khôngnói, Cổ Tiếu Tiếu cũng biết suy nghĩ trong lòng hắn cũng không khác mìnhlắm, nhưng hắn không đề cập tới trước, nàng cũng sẽ không lửa cháy đổ thêm dầu.
“Ta niệmcho ngươi một bài thơ nhỏ đi… Khụ khụ…” Cổ Tiếu Tiếu cũng không quản TĩnhHuyền Phong có nguyện ý nghe hay không, nghiêm trang đứng lên, hai tay khoanhtrước ngực, đầy nhịp điệu nói ——
Đưa (phu)quân đưa đến ngoài thôn nhỏ
Có câu nhonhỏ muốn dặn dò
Tuy rằngtrăm hoa đã đua nở
Nhưng venđường hoa dại quân đừng hái!
Nếu quân vôtình đem hoa hái
Ta liền chếtở ngoài cửa
Đi giàyđỏ khoác lụa hồng y
Thành quỷcũng đến đòi mạng quân
“…” TĩnhHuyền Phong không khỏi đánh cái lạnh run, này sao gọi là thơ nhỏ, rõ ràng làđang cảnh cáo, bất quá, hắn cũng muốn tuân theo.
Cổ TiếuTiếu nhẹ nhàng bật hơi, làm ra vẻ thu thế luyện công, lơ đãng nói bóng nóigió , “Hiểu ý tứ của ta không?”
“Râu ông nọcắm cằm bà kia, nói ngươi linh tinh thực không oan uổng” Tĩnh Huyền Phong cườinhạt ngẩng đầu lên… Khóe miệng chợt tắt phân tích nội dung câu chuyện phụ hoàngvừa nói cùng Độc Thấm Tâm, theo hắn hiểu biết, phụ hoàng cũng không phải làngười đa tình, mà khi phụ hoàng tuổi trẻ bận việc chinh chiến liên miên, mở rộnglãnh thổ, hẳn là không rảnh bận tâm việc nhi nữ tình trường đi? Nhưng phụhoàng trong lời nói lại hàm chứa ẩn ý làm người ta không thể không đi đoánĐông nghĩ Tây. Hay thật sự là… Hoa dại?
Tĩnh HuyềnPhong trịnh trọng nói, “Việc này dừng ở đây, nghe xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632409/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.