“Khôngđược dùng tư thế này! Mau buông ta xuống ——” Cổ Tiếu Tiếu đã bị Tĩnh HuyềnPhong cởi sạch với tần suất ánh sáng đè ở trên tường, mà Tĩnh Huyền Phongcư nhiên dùng lý do giường bẩn muốn nếm thử tư thế mới, hắn giờ phút này dụchỏa đốt người căn bản không thèm nghe âm thanh phản kháng của Cổ Tiếu Tiếu… Thừa dịpnàng lơ là liền tiến vào, thẳng đảo Hoàng Long, Cổ Tiếu Tiếu ăn đau quátto một tiếng… Nói, thân thể này bất quá mới mười bảy tuổi, hơn nữa nữ nhân cổđại phát dục lại trễ, làm sao thừa nhận được loại tư thế nóng bỏng này, xâm nhậptrêu chọc quá mức làm cho nàng đau oa oa kêu to, “Cầm thú giết hại chòi non a,mang tới thế kỷ hai mươi mốt ấn ngươi tội cường gian bắt lại, ô ô…” “Thế kỷ haimươi mốt không cho phép phu thê làm chuyện này? …” Tĩnh Huyền Phong từ miệngcủa nàng hỏi lại, rồi mới hôn lên môi của nàng, huyết mạch phấn khởi ở trongcơ thể bắt đầu khởi động, đối mặt với nữ nhân âu yếm, hắn luôn kìm lòng khôngđậu bắt đầu sinh đủ loại khát vọng. Cổ TiếuTiếu lười cùng hắn giải thích, chủ yếu là do giải thích nửa ngày cũng vô dụng,cầm thú không bằng này muốn làm thế nào liền làm thế ấy, phân cao thấp cònkhông bằng thể xác và tinh thần thuận theo “tiết tấu” kia còn hơn… Nàng cúingười hôn lên môi hắn, lại nhận được đáp trả thật nồng nhiệt lên cánhmôi mềm mại, lòng bàn tay mẫn cảm chạm vào thân thể cùng môi hôn nồng nhiệtái muội dung hợp làm một, từ từ gợi lên dục vọng nhè nhẹ của nàng… Ở trong hơithở dốc dồn dập của cả hai, Cổ Tiếu Tiếu dần dần thích ứng với tần suấtrào rạt, cũng dần dần thấy rõ khoái cảm, nữ nhân phải học cách hưởng thụ“cuộc sống”, mới có thể sống tốt được a! Nàng bỗngnhiên nhớ tới một đoạn trong phim nhựa ngoại quốc, nói nam nữ ngoại quốc thậtđúng là tùy thời tùy chỗ đều có thể XXOO, mở ra trình độ đã gần với dã nhân,dù tình tiết ái muội trong bộ phim nhựa này không không có diễn đến cuối,nhưng mỹ nữ tóc vàng mắt xanh này cũng không hàm súc giống như người Trung Quốc,bình thường đều là vừa ngao ngao hưởng thụ vừa tự tin nói…”Nói ngươi yêu ta”(ý nói người phương Đông ta xxoo thì cứ chuyên tâm làm thôi, =))~) “Vô nghĩa “ “…” CổTiếu Tiếu mắt trợn trắng buông tha, này thuyết minh tổ tông hai người bọn họquả thật đều là người Trung Quốc. Ở dướikích tình bắn ra bốn phía thanh thanh ái muội, nàng không tự chủ được vuốt vehai má Tĩnh Huyền Phong, khi kết thúc cuộc yêu, ánh mắt trao nhau ở giờ khắcnày có vẻ vô cùng trọng yếu, thực hy vọng có thể thấy rõ dung mạo của hắn, hoặccười hoặc tức giận, có lẽ lại là bản thân hy vọng quá xa vời… Tĩnh HuyềnPhong sau khi kịch liệt qua đi tựa trong lòng vào nàng, thở dốc hôn lên đầuvai nàng, tựa hồ đã phát hiện một chút mất mát trên nét mặt nàng, “Ngươi saovậy?” Cổ TiếuTiếu mỏi mệt ngã người lên hắn, “Ngươi đoán xem ta còn có cơ hội khôi phụcthị lực không…” Này đối vớiTĩnh Huyền Phong mà nói sao không phải là một loại khuyết điểm, nhưng rất nhiềuviệc cũng không thể theo ý mình, “Cơ hội phải dựa vào chính mình đoạtlấy, chỉ cần không buông tay chắc chắn có biện pháp” “Ta chỉ muốnnhìn ngươi một chút, liếc mắt một cái là tốt rồi” Cổ Tiếu Tiếu uể oải thởdài, lẩm bẩm, “Trước kia khi học tiểu học thấy bạn học khác mang kính mắt cảmthấy rất nhã nhặn, ta liền nằm đọc sách, dán mắt vào TV xem phim, một lòng mộtdạ muốn làm yếu thị lực để được đeo kính mắt, hiện tại ngẫm lại thực ngâythơ, nói một bộ hảo thị lực là cỡ nào trọng yếu a…” (giống ta òi, có điềuta là khi trung học a, học theo truyện tranh thì phải, hắc hắc) Tĩnh HuyềnPhong không thèm bình luận cười cười, chỉ cần hồ ngôn loạn ngữ có thể làmlòng nàng thư thái một chút, muốn nói cái gì liền nói cái đó. Hắn nắm tayCổ Tiếu Tiếu ở trong tay, mười ngón gắt gao đan vào nhau, tựa hồ dùng hànhđộng để nói ra lời thề, “Chỉ cần ta Tĩnh Huyền Phong còn sống một ngày, sẽkhông khiến ngươi cảm thấy sợ hãi hắc ám nữa, chỉ cần là tay của ngươi, tacả đời đều nguyện cầm” Cổ TiếuTiếu không khỏi giật mình, lục phủ ngũ tạng như có dòng nước ấm quay cuồng, dịthường cảm động, ai nói nam nhân của nàng không hiểu phong tình? Tha đi rangoài chém! (còn ko phải là ngươi sao?) “Ôi a, nghethực chân ái…” Nàng ra vẻ thụ sủng nhược kinh trừng lớn mắt, thuận thế ôm lấyTĩnh Huyền Phong hôn nhẹ một cái như chuồn chuồn lướt nước, “Ngươi đãnhiệt tình yêu thương như vậy, ta liền cố mà làm cùng ngươi đi tới thiên nhaiđi” “…” TĩnhHuyền Phong lạnh liếc nàng một cái, thật không hiểu là ai không hiểu phong tình! Cổ TiếuTiếu hắc hắc vui vẻ nhảy lên trên giường, từ trong bọc hành lí lấy ra mấybộ xiêm y, tâm tình tốt dò hỏi, “Ngươi thích ta mặc bộ màu nào?” “Đều được”Tĩnh Huyền Phong tùy ý tất cả, Cổ Tiếu Tiếu nhất thời không vui ý chu miệnglên, “Không mặc cũng được sao?” “Ngươi thửxem?” Tĩnh Huyền Phong vẻ mặt ôn hoà uy hiếp nói, Cổ Tiếu Tiếu ở dưới “Dâmuy” không dám tiếp tục tranh luận, chỉ nói nhỏ càu nhàu, nói một câu mặc cáigì hắn đều thích thì có làm sao? Người này thực không ngọt ngào ai… TĩnhHuyền Phong bất đắc dĩ thở dài, tùy tay cầm lấy một bộ màu phấn hồng đưa chonàng, cường điệu nói, “Quần áo dùng để che, khôi giáp dùng để bảo hộ” “…” Nếunhà thiết kế thời trang nghe nói như thế khẳng định sẽ muốn bóp chết TĩnhHuyền Phong, Cổ Tiếu Tiếu tức giận giật lấy quần áo tự mình mặc vào, TĩnhHuyền Phong thấy thế bắt lấy thời cơ, lơ đãng hỏi, “Người đưa ngươi tới đang ởnơi nào?” “Ở ngoài cửahoàng cung…” Cổ Tiếu Tiếu tức khắc im tiếng, giảo hoạt a, nàng… trúng kế Tĩnh HuyềnPhong nhất thời vỗ bàn đứng lên, giận bước hướng ngoài cửa đi đến, Cổ TiếuTiếu bối rối mặc quần áo, cấp bách nhảy xuống giường ôm lấy đùi Tĩnh HuyềnPhong không buông tay, “Đại Ngưu, Tiểu Ngưu vì nợ ta bạc, mới bị buộc bất đắcdĩ đưa ta đến, đừng làm khó dễ bọn họ được không?” Tĩnh HuyềnPhong dừng một chút, “Ngươi có bạc?” “…” CổTiếu Tiếu khóc không ra nước mắt cúi đầu nhận sai, “Ta chơi mạt chược thắng”nàng gặp sự tình bại lộ, không đợi Tĩnh Huyền Phong ngồi xuống ghế thẩm vấn, đãđơn giản khai hết rõ ràng. Đợi nàng kểlại xong, Tĩnh Huyền Phong khó có thể tin cao thấp đánh giá nàng, giờ phút nàytựa hồ đã chết lặng đến quên cả tức giận, hắn cười khổ một tiếng bình tĩnhnói, “Thân là nhị phẩm Trấn Nam Vương phi, cư nhiên lại chơi bài bạc với nôtài trong phủ? Ngươi lại còn là người mù, càng vớ vẩn hơn là còn thắng” Cổ TiếuTiếu đắc chí gật gật đầu, hưng trí bừng bừng nói, “Ừ! Muốn nói tới việc chơimạt chược này, ta nhưng là…” “Ta đangkhen ngươi sao?” “…” Cổ TiếuTiếu lại cúi đầu, trong hoàng cung kỳ thật có mấy hoạt động chơi mạt chượcđùa giỡn bài bạc linh tinh giải trí, nhưng phải ngồi theo địa vị cao thấp mộtbàn, nàng sao nhớ rõ được nhiều quy củ như vậy a, mà đó là quy củ trongcung… Trí nhớ của thân thể này tựa hồ càng ngày càng mơ hồ, phải thườngxuyên nhắc nhở mới có thể nhớ tới thất thất bát bát. Tĩnh HuyềnPhong biết nàng bất chấp hậu quả tùy tiện đến đây tất cả đều là vì mình, thấynàng bình an không có việc gì cũng coi như là trong họa có phúc, nhưngnàng chính là sẽ không học được cách thông cảm tới tâm tình của người khác,cái gọi là tâm chi thay đổi rất nhanh, cảm động rất nhiều vừa nghĩ mà sợ. Tĩnh HuyềnPhong trầm trầm khí, vừa cúi đầu lại phát hiện nàng vẫn còn ôm đùi mìnhkhông chịu buông tay, kéo cổ tay nàng hướng ngoài cửa đi đến, “Sớm biết ngươinhư vậy không để bổn vương bớt lo, lúc trước thực không nên mang ngươi đếnbiên cương” “Ngươi hốihận?” “Hối hận, hẳnlà nên để ngươi ở lại trong cung chờ ta” “Ngươi ngượcđãi ta suốt cả một đường a, lúc này mới nói hối hận là có ý tứ gì?” Tĩnh HuyềnPhong dừng chân, ngẩng đầu nhìn phía phía chân trời, khóe miệng giương lêntiếp tục cất bước, “Cũng đúng, nếu không có ngươi quả thực thiếu rất nhiềulạc thú” “…” Khôngcó tính người! “Ngươi cóbiết Tây điện Đông Thấm Quốc là gì không?” Cổ Tiếu Tiếu bệnh cũ nhiềuchuyện lại tái phát, thần bí hề hề kiễng chân, “Đây là nơi dưỡng tiểu bạch kiểm(mấy bạn zai mặt trắng xinh xắn J)…” “Chẳng cógì lạ, Đông Thấm Quốc quốc là quốc gia nữ tôn” “Ta chỉ làsuy nghĩ a, một nữ nhân cùng nhiều nam nhân ngủ như vậy, có vẻ vẫn là nữ nhânchịu thiệt” Cổ Tiếu Tiếu con ngươi khẽ chuyển động lại cảm thấy không mệt, nữnhân quang minh chính đại đối nam nhân kén cá chọn canh, nhiều khẩu vị, thựcđa dạng! Tĩnh HuyềnPhong tựa tiếu phi tiếu nhướn mi, “Chậc chậc, nhìn ngươi biểu tình tham lamkia hình như là rất hâm mộ” Cổ TiếuTiếu cười hắc hắc, “Nói, Độc Thấm Tâm không phải là đối với ngươi nổi sắctâm chứ? Hay là đối với Nhiễm Nhượng Hà?” Một đạothanh âm đương nhiên từ phía sau bọn họ nghênh ngang đi ra —— “Khụ khụ!Đương nhiên là bị bề ngoài mê người của bổn vương làm mê đảo rồi…” Tĩnh HuyềnPhong dừng chân ngoái đầu nhìn lại, tuy có quần áo che, nhưng vẫn có thể nhìnthấy trên cổ hắn có mấy vết roi da sâu cạn không đồng nhất, khi định mở miệnghỏi, Nhiễm Nhượng Hà lại cho hắn một ánh mắt an tâm chớ vội. Cổ TiếuTiếu nhếch miệng cười chạy tiến lên, “Ta còn tưởng rằng ngươi lâm trận bỏ chạyđâu, như thế nào?” “Ai… thếgian này có chuyện bổn vương không làm được sao?” Cổ TiếuTiếu xác định câu mình vừa nghe được cười lạnh, xoa xoa hai tay rét run luivề phía sau hai bước, “Mấy ngày không gặp, ngươi công lực tự kỷ tăng lên a—— “ “Đa tạ TrấnNam Vương phi đã tán dương bổn vương” Nhiễm Nhượng Hà nói giỡn vài câu pháthiện thần sắc Tĩnh Huyền Phong đã có chút hờn giận, vội ho một tiếng nghiêmtúc nói, “Trấn Nam Vương phi bình an đến Đông Thấm Quốc, bổn vương thay TrấnNam Vương cảm thấy vui mừng sâu sắc” “…” Làmbộ, xem cái vẻ cố làm ra mạnh mẽ này, khẳng định là ôm mỹ nhân vui đến quêncả trời đất. Tĩnh HuyềnPhong kéo Cổ Tiếu Tiếu đến bên cạnh, hắn chịu không nổi nhất điểm ấy của tiểumanh nhi, từ trước đến nay với ai đều tỏ ra quen thân, sao không chịu nghĩđến nam nữ thụ thụ bất thân a? (đố phu, sao ngươi ko treo luôn cái biểncấm lại gần lun đi) Hắn caumày, “Không có trở ngại gì đi?” “Chỉ trúngmấy roi mà thôi, nữ nhân mà, tính tình nhỏ nhen luôn thích làm nũng đùa giỡn”Nhiễm Nhượng Hà vừa nói vừa phất tay ý bảo, “Trấn Nam Vương, ra kia nói chuyệnriêng một chút” Tĩnh HuyềnPhong ứng thanh, đi được vài bước dặn dò Cổ Tiếu Tiếu, “Đứng đây chờ ta đừngchạy loạn” Cổ TiếuTiếu như cục cưng ngoan ngoãn gật gật đầu, nhưng trong lòng cửa sổ tà ác nhonhỏ lại lòe lòe sáng lên, oa! … Roi da, sáp nến!? ! Nàng ý nghĩkỳ quái tự nghĩ tự sướng, bỗng nhiên nháy mắt hóa đá, trong gió hỗn độn… Aa a! Nhiễm Nhượng Hà biến thái kia sẽ không đem mấy chiêu này dạy cho TĩnhHuyền Phong “đơn thuần” đi? ! Mà cầm thú kia còn rất yêu nếm thử trò mới mẻ,ông trời a! Đợi mậtđàm của Nhiễm Nhượng Hà cùng Tĩnh Huyền Phong chấm dứt, Tĩnh Huyền Phongthong thả chậm bước… Nhiễm Nhượng Hà cùng Độc Thấm Tâm kết duyên có thể nóilà chuyện tốt nhất, hơn nữa nàng cũng đã đáp ứng thay mình giải trừ chi độc“Kim sí cửu cửu quy”, kia hắn tự nhiên cũng không cần dẫn binh gây chiến nữa,nhưng phương pháp giải độc này nghe qua có chút vô cùng kì diệu… Còn NhiễmNhượng Hà, nếu hắn thiệt tình thích Độc Thấm Tâm thì có thể chấp nhậnphương pháp giải độc này sao? Tuy chỉ là giải độc, nhưng không khỏi nổi lênnghi ngờ. NhiễmNhượng Hà từ hắn trong mắt đã nhìn ra do dự, “Trấn Nam Vương đang suy nghĩchuyện gì?” Tĩnh HuyềnPhong thẳng thắn nói, “Ngươi thật muốn thú Độc Thấm Tâm sao?” “Quân vô híngôn” Nhiễm Nhượng Hà hiểu được hắn đang lo lắng cái gì, không khỏi thoải máicười, “Ta mới đầu nghe phương pháp này cũng có chút chần chờ, nhưng tánh mạngTrấn Nam vương thực sự trọng yếu, huống chi, chỉ là đơn thuần ‘Thẳng thắnthành khẩn gặp lại” Tĩnh HuyềnPhong có chút suy tư ứng thanh, nhưng vẫn chân thành nói, “Cảm tạ “ NhiễmNhượng Hà hướng hắn nháy mắt, “Không cần nói lời cảm tạ, coi như Trấn NamVương thiếu ta một cái nhân tình, nhớ rõ là được” Tĩnh HuyềnPhong hiểu ý không nói, hắn biết được Nhiễm Nhượng Hà là người sắc bén,không thể phủ nhận, nam nhân vì bảo hộ nữ tử âu yếm không bị thương tổn, tựnhiên làm người hành xử sẽ trở nên cẩn thận hơn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]