Ánh trăng dừngở trên một dung nhan kiều mỵ, Độc Thấm Tâm ngồi ở bên hồ, ánh mắt ngây ngốcnhìn mặt hồ gợn sóng, dung mạo thiên tiên của nàng lại không đả động đượctâm Tĩnh Huyền Phong, mà tự tự tác lại càng khiến hắn nảy sinh chánghét, nàng quả thật đã tính sai nhiều bước, chính là do bản thân đã quá mứctự tin . NhiễmNhượng Hà đứng lặng phía sau Độc Thấm Tâm, nhu nhu trán, ra vẻ tình cờtiến lên phía trước, “Tiểu Thấm Tâm, trễ như vậy còn chưa ngủ a?” Hắn tựnhiên ngồi ở bên cạnh Độc Thấm Tâm, ôn nhu cười, “Nếu như là phiền lòng,Nhượng Hà ca có thể giúp ngươi ” Độc Thấm Tâm giờ phút này không có tâmtình nói giỡn, nàng đứng dậy định rời đi, lại bị Nhiễm Nhượng Hà kéo cổtay, Độc Thấm Tâm khó chịu nhìn chăm chú hắn, Nhiễm Nhượng Hà lại lộ ra mộtloạt răng nanh trắng noãn, tỏ vẻ ủy khuất nói, “Ta là thật tâm muốn giúpngươi, sao lại lạnh lùng cự tuyệt đâu?” Độc ThấmTâm hiển nhiên không nghĩ cùng Nhiễm Nhượng Hà dây dưa không rõ, hơn nữachuyện phóng hỏa đốt nhà hắn cũng có một chân, Độc Thấm Tâm không hiểu hắnvì sao còn dám công khai tiếp cận mình, nàng mạnh mẽ rút cổ tay về, “Nhiễmquốc vương có điều không biết, ta là cái loại nữ nhân thích thù dai” NhiễmNhượng Hà giả ngu sung lăng cười, “Yêu ghét rõ ràng, ta thích “ “Ta luôn lấylễ đối đãi Nhiễm quốc vương, ngươi lại cố tình dùng lời nói khinh bạc ta,có lẽ ta phải nhắc nhở Nhiễm quốc vương, Đông Thấm Quốc cùng quý quốc cóđiểm bất đồng, nơi này nữ nhân là người làm chủ “ “Ừ, ta nhớrõ, cho nên ta mới phá lệ tôn trọng Tiểu Thấm Tâm ” Nhiễm Nhượng Hà kéo ĐộcThấm Tâm ngồi xuống tại chỗ, còn từ bên cạnh lấy ra một cái bầu rượu, “Vì biểuđạt tình cảm hữu hảo của bổn vương đối Đông Thấm Quốc, chúng ta liền mởmột bữa tiệc nhỏ có được không?” Độc ThấmTâm giật mình, mâu trung xẹt qua một tia do dự… Nhiễm Nhượng Hà cùng Tĩnh HuyềnPhong dạo này rất thân thiết, nàng quả thật cũng không muốn gây thù hằn,hơn nữa tâm tình không tốt uống một chút rượu cũng không tệ, nàng chủ động đemchén rượu đẩy về phía trước, động tác này ý bảo Nhiễm Nhượng Hà rót rượu…Nhiễm Nhượng Hà dừng một chút, mới hiểu được ý tứ của nàng, nữ tôn a nữ tôn,hắn luôn xem nhẹ điểm này. Khi Độc ThấmTâm giơ lên chén rượu uống một hơi cạn sạch, Nhiễm Nhượng Hà mâu trung xẹtqua một tia cười xấu xa… Hắn là có chuẩn bị mà đến, ở trong rượu đã hạ mê dược,mặc dù việc này có chút bỉ ổi, nhưng cũng không phải vì Tĩnh HuyềnPhong, chỉ là hắn đối Độc Thấm Tâm sớm có ý nghĩ “Chiếm lấy”, mà như vậychẳng phải cũng tiện nghi cho tên tiểu tử Tĩnh Huyền Phong kia hay sao, cònkhông bằng sớm thành toàn cho hắn, nga ha ha a. … Độc ThấmTâm uống hết chén này, lại bị Nhiễm Nhượng Hà rót đầy chén sau… Dần dần, chén rượu trở lên mơ hồ không rõ song ảnh, nàng không khỏi nhu nhu cái trán,có lẽ là tâm tình phiền chán nên mới say lòng người, tựa hồ cảm thấy say, thânthể ẩn ẩn truyền đến cảm giác khô nóng, nàng theo bản năng kéo kéo làn váy,khuỷu tay dặt ở trên mặt bàn, lảo đảo giơ lên chén rượu, hướng về phía NhiễmNhượng Hà ôn nhu cười, “Nhượng Hà ca, Thấm Tâm kính ngươi, chúc hai quốcgia thêm nhiều hữu hảo…” Này một tiếng“Nhượng Hà ca” đã đem Nhiễm Nhượng Hà xương cốt đều phá hủy, hắn chămchú nhìn không chuyển mắt Độc Thấm Tâm hai má ửng đỏ… Xem ra dược hiệu cũngkhông tệ lắm, tiểu Thấm Tâm đừng do dự ! Mau đến đây bổ nhào vào trong lòng cađi —— (ọe, chết với lão) Lại là sauvài chén rượu, Độc Thấm Tâm đã cảm thấy toàn thân kịch liệt khô nóng, giốngnhư huyết mạch đang bành trướng, thân thể có loại cảm giác không được khoẻ…Nàng vô lực nằm úp sấp ở trên bàn, “Đưa ta… Trở về phòng được không? …” NhiễmNhượng Hà chờ những lời này thật lâu , hắn hưng phấn đứng lên, khi ngón tay vừađụng tới cánh tay Độc Thấm Tâm, nàng nhất thời giống như bị điện giật mà mẫncảm rụt lại, không biết là bị làm sao vậy, tựa hồ ma xui quỷ khiến khao khátđược ôm… NhiễmNhượng Hà ra vẻ nghi hoặc ngồi xổm xuống trước người nàng, ôn nhu thân thiếtnói, “Tiểu Thấm Tâm là đã say sao? Nếu không ngại, Nhượng Hà ca ôm ngươi trởvề phòng được không?” “Ân…” ĐộcThấm Tâm đã dần mất đi khống chế, tự nhiên đem một đôi tay khoát lên trên cổNhiễm Nhượng Hà, đầu ngón tay chạm đến đến da thịt nam tính rắn chắc, cưnhiên làm nàng cảm thấy khó thở. Nhiễm Nhượng Hà ôm lấy nàng, lòng bàntay dán lên trên đùi nóng cháy của nàng, quần lụa mỏng như ẩn như hiện lộra da thịt mê người, Độc Thấm Tâm không tự chủ được, đem cánh môi mềm mại dánlên cổ Nhiễm Nhượng Hà nhẹ nhàng miết… Mà ” bản tính sắc ma ” của hắn nháymắt bị thức tỉnh lại, trong mắt trở lên âm trầm, chỉ sợ chính mình không đủbình tĩnh liền lập tức “Dã ngoại tác chiến” . —— Vì tẩmcung Độc Thấm Tâm cháy còn chưa tu sửa xong, nên Nhiễm Nhượng Hà nghênh ngangôm Độc Thấm Tâm đi vào phòng ngủ chính mình, sau một cước khép cửa lại cùngbên ngoài ngăn cách. Nhiễm Nhượng Hà đem Độc Thấm Tâm đặt ở trên giường,rồi mới đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, không nhanh không chậm rót chéntrà vừa thưởng thức vừa chờ đợi Độc Thấm Tâm phát ra tín hiệu “Mời” … Tuy là lợidụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng cũng nên có điểm phong độ “Có qua cólại”, hắn không hy vọng Độc Thấm Tâm ngày mai sau khi thanh tỉnh liền một đaokết liễu chính mình, hơn nữa bá vương cường đoạt cũng không phải phong cáchcủa hắn. (vâng tại hạ bái phục sát đất, đúng là lưu manh ti bỉ vô sỉhạ lưu) … Giờ phútnày, Độc Thấm Tâm bị mê dược tác động quay cuồng ở trên giường, tuy rằng chỉmặc có một kiện lụa mỏng đơn bạc, nhưng lại giống như đang đắp ở trên ngườimột cái chăn bông khô nóng khó nhịn, nàng tự biết Nhiễm Nhượng Hà vẫn cònở lại trong phòng, nhưng lại không khống chế được kéo quần lụa mỏng lộ rađùi… Nàng dáng người nổi bật vặn vẹo mềm mại giống như rắn nước, đôi chânthon dài vừa trắng vừa thẳng, co lại bên người giống như một bức họa. Nàng trongmắt ướt át, trong đầu không ngừng tràn ngập những từ ngữ xấu hổ như “Cần,đòi lấy, phóng thích”, máu ở trong người không ngừng cuồn cuộn chảy xuôi,nàng gian nan vươn cánh tay… Hướng về phía Nhiễm Nhượng Hà, giống nhưmuốn chạm đến nguồn sáng cứu vớt con người ta, phát ra âm thanh thìthào tiêu hương mềm yếu, “Nhiễm ca ca… Cứu ta…” “A? … Ta đếnđây…” Nhiễm Nhượng Hà đang ẩn nhẫn cùng “Xem xét” thân thể đã sinh ra biếnhóa vi diệu, nữ nhân dụ hoặc, chi phối tư tưởng cùng dục vọng nam nhân, ít nhấthắn cho rằng chính mình là người như thế, hơn nữa hắn cảm thấy loại cảm giácnày tới tương đương bình thường… Hắn đi đếnbên giường Độc Thấm Tâm, còn chưa đứng vững đã bị Độc Thấm Tâm ôm cổ… Mà ở giờkhắc này, ngoài ý muốn cư nhiên lại có chuyện xảy ra, hắn không biết xuấtphát từ loại tâm tính nào, đột nhiên cảm thấy do dự với “Âm mưu” muốn làm gìthì làm của mình… Trước mắt hiện ra một ít hình ảnh, Độc Thấm Tâm không phảilà cam tâm tình nguyện, sau này nhất định sẽ rất đau khổ đi? Nghĩ đến biểutình bi thương của nàng, hắn gian nan đẩy Độc Thấm Tâm ra, thuận thế đem nàngđặt lại xuống gối, nhưng ánh mắt khát vọng vẫn như trước ở trong không khísôi trào…”Ngươi uống nhiều rồi, mau ngủ đi “ Mà lúc nàyĐộc Thấm Tâm đều không phải là mất hết lý trí, nàng rõ ràng chính mình đanglàm chuyện gì, mặc dù cảnh cáo chính mình cũng không nên làm như vậy, nhưng hếtthảy đều do nhu cầu của thân thể, không chịu khống chế bởi lí trí, nàng NhiễmNhượng Hà định rời đi, tức khắc ôm lấy cổ hắn đưa lên môi hôn nồng nhiệt,đầu lưỡi mềm mại lớn mật thăm dò, khát khao giao triền… chủ động của nàng làmNhiễm Nhượng Hà nguyên bản định lực không đủ đã sắp mất đi kiềm chế, hắnkìm lòng không đậu đem nàng ôm vào trong ngực, ồ ồ nói, “Ta ở trong rượu củangươi hạ mê dược, ta nói như thế ngươi đã thanh tỉnh chưa? …” Độc ThấmTâm đần độn ứng thanh, giờ phút này, dục vọng giống như đã đem thần trí kéora ngoài cơ thể, nàng chỉ biết giờ này cần có một nam nhân giải cứu chínhmình thoát khỏi nước sôi lửa bỏng bên trong, những việc nhỏ nhặt khác…Nàng nắm tay hắn đặt lên lưng mình, môi mềm khẽ miết lên ngực hắn hôn từngchút từng chút một, đầu lưỡi ẩm ướt ấm nóng khẽ chạm vào da thịt, rồi hơithở nam tính nồng đậm, khiến cho hỏa nhiệt trong người càng thêm mãnh liệtđánh úp lại… NhiễmNhượng Hà giờ phút này cho dù muốn chạy cũng không chạy nổi, hắn nhắmhai mắt lại hít vào thực sâu, sớm biết mình sẽ do dự không hạ thủ được,cần gì phải tự tra tấn thống khổ như thế, cái này chính là tự tạonghiệt không thể trách người khác a. Lúc này, Độc Thấm Tâm đã cởi bỏ quầnáo, một bộ gò bồng sáng bóng triển lộ không sót một chỗ, NhiễmNhượng Hà thống khổ nuốt nuốt nước miếng, lầm bầm lầu bầu tìm lấy cái cớ chochính mình, “Là ngươi rất mê người chứ không phải là ta nổi thú tính, ai…Anh danh một đời của bổn vương đều bị hủy trong tối nay, tiểu Thấm Tâm,ngươi phải đối bổn vương phụ trách nga! …” Độc ThấmTâm kiên định thong thả gật đầu, “Ta sẽ phụ trách…” Nàng vừa nói vừa đem ngóntay mảnh khảnh luồn vào mái tóc của Nhiễm Nhượng Hà, lấy phong thái nữvương từ trên cao nhìn xuống cường thế hôn lên môi hắn, thuận thế dùng lực đẩyhắn ngã ở trên giường, Nhiễm Nhượng Hà không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh,tiểu Thấm Tâm thực cuồng nhiệt a! Bất quá hắn cũng thích thích nữ nhâncuồng dã lại chủ động… Trong lòng bất tri bất giác bắt đầu sinh ra một loại ýniệm chiếm giữ tà ác trong đầu. Độc ThấmTâm ngồi ở trên bụng hắn, tựa hồ trừ bỏ hôn hắn ra cũng không biết nên làmchuyện gì tiếp theo, nàng hoang mang cau mày, hai tròng mắt mê mang lại mịhoặc nhìn chăm chú lên gương mặt anh tuấn của Nhiễm Nhượng Hà, Nhiễm NhượngHà cũng thâm tình nhìn lại nàng, hơi nâng người của nàng lên xê dịch xuốngphía dưới… Độc ThấmTâm ngoan ngoãn thuận theo, nàng cảm thấy mông bị một đôi tay cực nóng nânglên, Nhiễm Nhượng Hà vốn định đem dục vọng xông vào trong cơ thể nàng, nhưnglại thất bại, hắn đột nhiên ngồi dậy đem nàng đặt ở dưới thân, ái muội hôn sâulàm người ta ý loạn tình mê, dẫn dụ vuốt ve, tìm tòi, Độc Thấm Tâm không khỏiphát ra từng đợt khinh ngâm rên rỉ kiều mị, trong phòng tràn ngập nhiệttình, sớm muốn ngừng mà không được… cứ thuận theo khát cầu nguyên thủy đi—— “Ách…” ĐộcThấm Tâm không khống chế được sợ hãi, nàng không khỏi cau mày nhẫn nại cảm giácđau đớn, một loại khoái cảm cùng với đau đớn trước nay chưa có lan khắp toànthân, khi Nhiễm Nhượng Hà tiến vào trong cơ thể nàng đã cảm thấy không đúng,vừa nhìn trán nàng không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, liền tỉnh ngộ chính mìnhlại làm ra một việc cực kỳ tàn ác, chính là hắn không ngờ đến nữ nhân phongtình vạn chủng như Độc Thấm Tâm, cư nhiên vẫn còn là xử nữ. Độc ThấmTâm gắt gao nắm lấy cánh tay hắn, suy nghĩ hơi hỗn loạn, thấy đau đớn khó nhịnnhưng lại luyến tiếc đẩy ra, dục cự còn nghênh vừa muốn vừa không, thân thểtrong nháy mắt bị lấp đầy, hỏa nhiệt theo từng nhịp luật động màkhông ngừng tăng cao, thân thể tựa hồ dần dần đã trở nên khó nhịn, phát ratín hiệu muốn được thỏa mãn… NhiễmNhượng Hà cúi người hôn lên những giọt lệ ở bên khóe mắt nàng, mặc dù nàngyên lặng không nói, nhưng biết rõ nàng giờ phút này phải chịu có bao nhiêuđau đớn, thật cẩn thận hôn lên môi của nàng, mà nàng nhu thuận đáp lại, hắnlại dùng một loại trấn an không tiếng động khiến nàng giảm bớt cảm giác khẩntrương… Nàng hơi nhắm mắt lại, tựa hồ an tâm khóe môi giương lên một chútcười cười. Qua hồilâu… … Độc ThấmTâm dần dần thích ứng động tác của hắn, cũng dẫn theo một tia khoái cảm ý loạntình mê, lại tựa hồ kéo về một ít lý trí, nhưng lý trí này chỉ giới hạnkhiến nàng ăn ý phối hợp hơn mà thôi, mà Nhiễm Nhượng Hà luật độngcàng lúc càng nhanh khiến nàng cơ hồ muốn ngất, nháy mắt, đều đưa nhauđạt tới cao trào… NhiễmNhượng Hà thở hổn hển gục xuống nghỉ ngơi một lát, khi mở mắt nhìn về phíanàng, Độc Thấm Tâm cư nhiên đã mỏi mệt không chịu nổi mà rơi vào giấc ngủ.Nhiễm Nhượng Hà dương môi cười kéo chăn qua người nàng, đợi ngày mai khi ĐộcThấm Tâm thanh tỉnh tránh không được cảm thấy kích động, hắn sầu mi khổ kiểmngăn lại tưởng tượng của chính mình, một tay ôm nàng kéo vào trong lòng, khẽhôn lên trán nàng… Ngủ ngon,tiểu Thấm Tâm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]