Dưới ánhtrăng yên ắng, Tĩnh Huyền Phong dắt tay Cổ Tiếu Tiếu đi dạo ở trong hoaviên, nhưng Tĩnh Huyền Phong một câu cũng chưa nói, mà Cổ Tiếu Tiếu lạikhông thể nhìn thấy vẻ mặt của hắn, chỉ có thể im lặng đi theo, không khỏibĩu môi đoán, chẳng lẽ bởi vì nàng giúp Nhiễm Nhượng Hà chữa bệnh nên tức giận?
Hừ… Tiểu tửnày nắm được nhược điểm của nàng, có thể đánh nàng mắng nàng, nhưng cũngkhông thể không để ý nàng, nàng thừa nhận chính mình có chút tùy tiện.
“Soái ca,đang nghĩ đến cái gì a?” Cổ Tiếu Tiếu bám cả người vào tay hắn lườinhác lê bước.
“Ân? …”Tĩnh Huyền Phong có chút suy tư nghiêng đầu… Hắn mới vừa rồi rời đi, chính lànhận được mật hàm của phụ hoàng gửi từ kinh thành, phụ hoàng cùng bốn thị vệđại nội cải trang đi tuần, tự mình thể nghiệm và quan sát dân tình các nơi, hômnay bắt đầu xuất phát, điểm đến cuối cùng quả nhiên là Vân thành.
Theo sơđoán của Tĩnh Huyền Phong, phụ hoàng cho dù vừa vi hành vừa du sơn ngoạnthủy, chậm nhất một tháng nữa cũng sẽ tới chỗ này, hắn giờ phút này lo lắngbản thân còn đang mang kịch độc chưa có thuốc giải, nếu phụ hoàng biết đượcviệc này chắc chắn lòng nóng như lửa đốt.
Thậm chísẽ trách cứ tiểu manh nhi thân là ngự y lại không thể chăm sóc mình chuđáo, huống chi hắn đã té xỉu hơn mười lần, tựa hồ cũng không duy trì đượcbao lâu nữa, phải tức khắc khởi hành đi Đông Thấm Quốc tìm thuốc giải, bấtquá, vì tránh cho quân tâm dao động, hắn nhất định phải bí mật rời khỏiVân thành, nhưng năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632385/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.