Tây Bằng Đinh Luân cùng Nhiễm Nhượng Hà mang theo CổTiếu Tiếu chạy một ngày một đêm, rốt cục tới được Vân thành——
Nhóm thị vệ trấn thủ quan ải, không nhận ra hai người cưỡingựa trước mắt là ai, nhưng thấy hai người diện mạo bất phàm, ăn mặc tôn quý,thầm nghĩ là hạng người hời hợt, mà thị vệ càng không thể nghĩ ra Trấn NamVương phi cũng sẽ ở trong đó. Bất quá, nghĩ thì nghĩ, bọn thị vệ vẫn nhưtrước làm theo phép lệnh cưỡng chế ba người, xuất ra vũ khí, xuống ngựa traxét ——
Nhiễm Nhượng Hà nghe thị vệ khẩu khí cứng rắn, liền caongạo giương mắt, không nhanh không chậm nói, “Kêu Tĩnh Huyền Phong mau mau đira nghênh đón, nói quốc vương Bắc Duyên quốc muốn gặp hắn “
“Làm càn! Tục danh Trấn Nam Vương là để một ngoại nhân lailịch không rõ ràng như ngươi gọi sao? !” Thị vệ nghe ra trong lời nói của hắnđầy khiêu khích cùng bất mãn, cùng lúc đó, thị vệ trên chòi canh vội vàng báolại —— nghe nói hai người này đem theo một đội kỵ binh Bắc Duyên quốc an trí ởphía sau hơn một trăm mét, hành vi cực kì khả nghi.
Cổ Tiếu Tiếu từ trong mộng bừng tỉnh, cảm thấy có hơnmười người thị vệ đã bao vây quanh bọn họ, âm thanh soàn soạt, giương cung bạtkiếm.
“Xảy ra chuyện gì? …” Nàng mơ mơ màng màng ngẩng đầu, Tây BằngĐinh Luân cùng Nhiễm Nhượng Hà đều tự rút vũ khí ra, không hề sợ hãi đốimặt với thị vệ, Tây Bằng Đinh Luân dẫn đầu trào phúng nói, “Các ngươi là thủ hộquan ải thứ nhất của Vân thành, bổn vương lâu không ghé qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632379/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.