Trời nổi mây đen, gió thổi xào xạc
Tĩnh Huyền Phong cùng Nhiễm Nhượng Hà binh khí giao nhau,đao quang kiếm ảnh ma sát kịch liệt, Tĩnh Huyền Phong cưỡi ngựa mãnh liệtphi tới, trong lúc kịch liệt, đột nhiên nằm xuống tránh thoát một kiếmrồi lại lấy tốc độ tia chớp chém tới chân con ngựa Nhiễm Nhượng Hàcưỡi, con ngựa nhất thời mất đà chúi đầu về phía trước ngã xuống đất,Nhiễm Nhượng Hà mâu trung cả kinh khẩn cấp nhảy xuống ngựa, Tĩnh HuyềnPhong khinh thường cười khẽ, ánh mắt lo lắng thường xuyên liếc về vị trí CổTiếu Tiếu… Cổ Tiếu Tiếu khóc sướt mướt ngồi dưới đất, miệng vẫn còn đanglải nhải lẩm bẩm phải nhớ kỹ cái gì…
“Tiểu manh nhi, bổn vương không sao”
“Phải không? ! Hắc hắc…” Cổ Tiếu Tiếu nghe ra trong giọnghắn lo lắng mười phần, nín khóc mỉm cười nhảy cả người lên, thuận tiện vơ hoacỏ xung quanh đầy cả hai tay rồi tung lên, còn giương nanh múa vuốt vàovai đội cổ động viên hô lớn, “Cố lên cố lên, Tĩnh Huyền Phong a, mị lực phiphàm, Tĩnh Huyền Phong a, uy trấn hoàn vũ! Nha nha nha nha! Nga —— “
“…” Tĩnh Huyền Phong một thân nổi lên da gà, nàng nhảy loichoi như thế kia làm gì? Thực mất mặt a.
Nhiễm Nhượng Hà nhìn qua hướng Trấn Nam Vương phi “Sức sốngmười phần”, không khỏi bất đắc dĩ cười, cao hứng có quá sớm hay không ? Hắn hướngTĩnh Huyền Phong thong thả ngoắc ngoắc tay, “Chỉ cần bổn vương chưa chết, trậnđánh này liền không thể chấm dứt “
Tĩnh Huyền Phong hừ nhẹ một tiếng xoay người xuống ngựa, BáVương đao trong tay uy vũ lượng tướng, ở dưới ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632373/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.