Ba canh giờqua đi
Cổ TiếuTiếu không biết đây là lần thứ bao nhiêu bị Tây Bằng Đinh Luân từ trong mơhồ gọi hồn trở về, nàng giờ phút này cảm thấy toàn thân mỗi một đốt ngón tayđều cứng ngắc, lại nói làm người mẫu cũng không phải chuyện dễ làm gì, càngđừng nói là khỏa thân, trống trơn nằm một chỗ mấy tiếng đồng hồ, cóbao nhiêu lạnh cùng xấu hổ a.
“Còn muốn họabao lâu…” Cổ Tiếu Tiếu lần thứ bốn mươi bảy dò hỏi.
“Sắp” TâyBằng Đinh Luân khuôn mặt bất biến đáp lại.
Cổ TiếuTiếu liếm liếm môi, “Ta khát …”
“Chờchút” Tây Bằng Đinh Luân chỉ chuyên chú vào vẽ tranh, đối với yêu cầu củaCổ Tiếu Tiếu hòan toàn ngoảnh mặt làm ngơ.
“Ta muốnđi nhà vệ sinh một chút “
“Nhẫn nạiđi”
“…” CổTiếu Tiếu mí mắt hơi hơi hạ xuống, Tây Bằng Đinh Luân tức khắc mệnh lệnh “Đừngnhúc nhích”, Cổ Tiếu Tiếu thở cũng không dám thở mạnh bi ai giãy dụatrong lòng, nàng nghĩ đến một vấn đề ác liệt… Nhớ rõ xem qua một bộ truyệntranh: hoạ sĩ bắt người mẫu bế một con mèo không được nhúc nhích, vẽ tớimười mấy tiếng mới hoàn thành, người mẫu kích động tiêu sái tiến lên thì thấy,trên bức họa kia chỉ có con mèo! Người mẫu nháy mắt vỡ thành từng mảnhnhỏ, ai biết Tây Bằng Đinh Luân có phải hay không đang đùa giỡn nàng, biếtđâu vẽ nửa ngày chỉ có mỗi vĩnh hằng chi tâm ở trên tranh!
“Ngươi xácđịnh là đang họa ta sao?”
“Đươngnhiên, ngươi có thể chính mình xem…” Tây Bằng Đinh Luân nhất thời sửng sốt,“Thật xin lỗi.”
“Không quanhệ, người mù chính là người mù, ta cũng không để ý, sớm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632365/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.