Tây BằngĐinh Luân cuối cùng cũng không đem Cổ Tiếu Tiếu giao cho Hồng Hạnh, thứ nhất:hắn mơ hồ cảm thấy Hồng Hạnh đối chính mình hữu tình. Thứ hai: Trấn Nam Vươngphi là lợi thế duy nhất kiềm chế hành động Tĩnh Huyền Phong, hắn nhất địnhphải cẩn thận trông giữ.
Đại thầnTây Lý biết được quốc vương khải hoàn trở về, tự mình canh giữ ở cửa vươngcung chờ. Bọn đại thần sau khi thấy đại cục đã định mới chính thức hiểu ướcnguyện ban đầu của Tây Bằng Đinh Luân, thậm chí Hồng Hạnh mất tích ba nămcũng là Tây Bằng Đinh Luân phái đi nằm vùng ở Trấn Nam Vương phủ, tínhtoán sâu xa (thâm hiểm thhì có),đại thần Tây Lý đối bố cục kín đáo củaTây Bằng Đinh Luân, không khỏi bội phục sát đất.
“Cungnghênh tôn quý vương trở về” đại thần Tây Lý chú ý tớ nữ tử bên cạnh Tây BằngĐinh Luân, “Vị này là Trấn Nam Vương phi?”
Tây BằngĐinh Luân đã khôi phục thản nhiên như cũ, “Người giao cho ngươi , nhớ khoảnđãi Trấn Nam Vương phi” nói xong, hắn đưa cổ tay Cổ Tiếu Tiếu cho Tây Lý,Tây Lý không hiểu ý gì, Tây Bằng Đinh Luân giơ lên ngón tay ở trước mắt CổTiếu Tiếu xẹt qua, Cổ Tiếu Tiếu tất nhiên là thờ ơ nhìn chăm chú phíatrước, Tây Lý khó có thể tin chỉa chỉa hai mắt chính mình, coi như đang hỏi TrấnNam Vương phi có nhìn hay không.
Tây BằngĐinh Luân vẫn tiếp tục, “Đừng để Tĩnh Huyền Phong nghĩ bổn vương ngượcđãi thê tử hắn”
Cổ TiếuTiếu hừ nhẹ một cái, hai người này sẽ không phải là đang nói mát đi?
“Ân, lão thầnsẽ vì Trấn Nam Vương phi chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632363/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.