“Cũng không còn sớm nữa, em còn có việc khác phải làm, cho nên em đi về trước đây!"
Hứa Khả Nhân biết rằng Trương Viễn sẽ không nghỉ ngơi nếu cô ở lại đây, hơn nữa cô cũng không thể giúp được gì khi ở đây.
Không bằng quay về làm việc của mình đi, cô còn chưa quên phải làm hàng rào cho gà con trong không gian.
Trương Viễn thấy Hứa Khả Nhân thực sự không muốn ở đây, nên anh cũng không ép cô ở lại.
Sau khi Hứa Khả Nhân rời đi, Trương Viễn lại dựa vào gốc cây nhắm mắt dưỡng thần, vừa rồi anh đã ăn no, trong bụng đầy nước canh mì, ánh mặt trời ấm áp từ trong kẽ lá truyền ra những vệt hơi nóng còn sót lại, chiếu vào người Trương Viễn, làm anh có chút buồn ngủ.
Nhưng anh đâu biết rằng, ở bên kia, có người đang không tiếc công sức để nói xấu hai vợ chồng anh, một cơn bão đang lặng lẽ ập đến.
Hôm nay, cả gia đình nhà họ Trương được trưởng thôn phân công làm việc ở ba nơi, đến trưa mới ăn cơm xong.
Bà Trương tên là Đại Lưu, cùng người đàn ông của bà ta, Trương Quốc Khởi đang chuẩn bị nghỉ ngơi sau khi gặm bánh bột ngô khô cứng với nước lạnh.
Một thanh âm quỷ khóc sói gào từ xa truyền đến, thanh âm rất quen thuộc, hai người nhìn nhau, đều nhìn ra đối phương trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Cha, mẹ, hai người phải làm chủ cho bọn con!"
Hai bóng người loạng choạng hỗ trợ nhau từ phía xa chạy tới, hai người nhìn kỹ một chút, đây không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mang-theo-man-cap-vat-tu-xuyen-ve-qua-khu/4497636/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.